Chương trước
Chương sau
Edit: Kim

Mùi rượu bá đạo tràn ngập, bị gió trên núi thổi lan tỏa ra, lan tràn ra cánh rừng.

Gấu đen khổng lồ vội vàng đậy nắp lên, muốn tìm một dịp thích hợp cẩn thận thưởng thức, còn cảm thán nói: “Rượu tiên nhân uống đúng là đồ tốt.”

Có thể vào trong Tu Di giới tử của Lăng Xương tiên nhân, khẳng định là đồ tốt, là tiên nhân, lại còn là người Bùi gia, đương nhiên sẽ không thể ném mấy thứ rác rưởi vào bên trong không gian của giới tử rồi.

Nam Chi đem một ít pháp khí có tính phòng ngự đưa cho hắc giao, lực sát thương của nó như vậy là đủ rồi, nhưng ứng phó với thiên kiếp vẫn hơi quá sức.

Hơn nữa đó cũng là món pháp khí phòng ngự đã gần đạt tới thần khí, cho dù đã mất nhà nhưng hắc giao vẫn phải hô lên một tiếng có lời rồi.

Còn mấy thanh kiếm gì đó hắc giao cũng không thèm để ý, để Nam Chi cầm đi bán kiếm linh thạch, “Cái địa phương quái quỷ này chẳng có chút linh khí nào, vất vả lắm mới có được cái tiểu không gian kia có chút linh khí, kết quả đã không còn.”

Nam Chi an ủi nói: “Được rồi được rồi, ở đây cũng còn có linh thạch, có linh khí.”

Nam Chi lấy ra một viên linh thạch tròn xoe, gọi là linh thạch, còn không bằng gọi là linh châu thì chính xác hơn, mỗi một hạt đều rất tròn.

Linh thạch là một dạng khoáng thạch bất quy tắc, mà những viên linh châu này lại được mài dũa cẩn thận.

Gấu đen khổng lồ nhìn một cái rồi nói: “Đây không phải linh thạch, mà là linh mạch.”

Vừa nghe thấy là linh mạch, hắc giao dùng một cái móng vuốt đoạt lấy mấy viên linh châu, nhưng nó vẫn tỏ ra hoài nghi, “Hạt châu nhỏ như vậy, thật sự là linh mạch sao?”

Gấu đen khổng lồ nói: “Toàn bộ linh mạch phong ấn bên trong.”

Hắc giao tỏ ra hoài nghi nhân sinh, “Có năm viên, tất cả đều là linh mạch sao?”

Gấu đen khổng lồ gật đầu: ““Đúng vậy.”

Hắc giao có chút hoảng hốt, sau đó lại hùng hùng hổ hổ chửi: “Mẹ nó, tu sĩ nhân loại đúng là có tiền nha!”

Tài nguyên giới tu tiên, nhân loại chiếm 9 phần, nhưng trên thế gian có rất nhiều chủng tộc cũng phải tu luyện, yêu thú, hải thú, thậm chí là tinh linh…..

Nhiều chủng tộc như vậy, cũng có có một phần.

Hắc giao đột nhiên hưng phấn nói với Nam Chi: “Về sau chúng ta đi ăn cướp đi.”

Nam Chi lắc đầu, “Không phải ai cũng có nhiều tiền như vậy, có rất nhiều người rất nghèo.”

Nam Chi phát hiện trong không gian giới tử có rất nhiều đồ trang sức, rất đẹp, hẳn là Lăng Xương tiên nhân chuẩn bị cho Bùi Nghê Thường, bây giờ đều là của Nam Chi.

Nam Chi vừa cắm những món trang sức đó lên đầu mình, vừa hỏi: “Có đẹp không?”

Hắc giao liếc nhìn, “Xấu.”

Nam Chi: “Đây là pháp khí.”

Hắc giao lại liếc nhìn lần nữa, “Vậy còn được, có thể bán lấy tiền không?”



Gấu đen khổng lồ hoàn toàn không có hứng thú với mấy thứ này, hắn chỉ quan tâm tới mấy bình linh tửu, nhìn hai cái yêu thú vui vẻ huyên thuyên, cũng không xen vào.

Nam Chi nói: “Tất nhiên là có thể bán lấy tiền, nhưng ta muốn đeo, rất đẹp.”

Hắc giao cũng chỉ thuận miệng nói một câu, hoàn toàn không có hứng thú với mấy món trang sức của trẻ con này, Nam Chi lấy ra một cái kẹp, kẹp vào chỗ tóc mai của hắc giao, “Đẹp quá, sáng lấp lánh, rồng rất thích đá quý, mấy món đồ sáng lấp lánh.”

Hắc giao có nằm mơ cũng muốn biến thành rồng, chịu sét đánh là vì cái gì, chính là vì muốn biến thành một con rồng chân chính nha, vừa nghe nói rồng thích loại đồ này, nó lập tức nói: “Ta cũng rất thích, ta có huyết mạch của hắc long.”

Nam Chi trầm mặc một chút, trong lòng nghi hoặc, nhưng lại cười nói: “Nhị gầy nhất định có thể trở thành hắc long uy phong nhất.”

“Sau này ngươi cũng có thể tạo trời mưa cho ta.”

Hắc giao: “??? Tạo sao ta lại phải tạo trời mưa cho ngươi?”

Ta nỗ lực tu luyện là để tạo trời mưa cho ngươi sao?

Ta không tốt bụng như vậy đâu.

Nam Chi thở dài, thản nhiên nói: “Ngươi là rồng, tất nhiên ngươi phải hành vân bố vũ, ngươi sẽ phải làm việc, nếu không làm việc sẽ bị chém.”

Nam Chi chống nạnh, ta là người đã từng xem Tây Du Ký rồi đấy, người và thần tiên đều phải làm việc.

Thần tiên cũng rất bận nha, hệ thống ca ca nói, đó là công trạng, là KPI, thần tiên cũng có KPI.

Thậm chí cô còn dùng ánh mắt ‘ngươi thật là không hiểu chuyện’ mà nhìn hắc giao.

Hắc giao cực kỳ cạn lời, nói với Nam Chi: “Ta tạo trời mưa, còn ngươi làm gì, hổ ngươi làm cái gì?”

Nam Chi đảo mắt, lập tức nói: “Ta vẫn còn là một đứa trẻ, đương nhiên là cố gắng lớn lên rồi.”

Hắc giao cảm thấy bất bình nói: “Không hiểu tạo sao ngươi lại có thể hóa hình nữa.”

Hắc giao cảm thấy bản thân mình còn chưa thể hóa hình, dựa vào cái gì mà nhóc con này lại có thể hóa hình.

Gấu đen khổng lồ nói: “Hóa hình là ý niệm của con bé, dùng tất cả sức mạnh để hóa hình, ngươi xem con bé độ kiếp một lần rồi, nhưng sức mạnh cũng không tăng lên bao nhiêu.”

Gấu đen khổng lồ chậm rãi nói, giọng nói tao nhã êm tai, khi thì thầm nói chuyện, vô cùng dễ nghe.

Yêu thú chỉ cần vượt qua độ kiếp một lần, thực lực sẽ có thay đổi rất lớn.

Trong lòng yêu thú chỉ muốn trở nên cường đại, cũng không có chấp niệm lớn đối với việc hóa hình, nhưng Nam Chi lại rất muốn biến thành người, có thể đi đến địa bàn của tu sĩ loài người, ăn ăn uống uống, mua mua bán bán.

Cũng phải rất rất muốn, mới có ý niệm hóa thành người.

Nam Chi gật đầu: “Đúng rồi, ta muốn đến nơi có con người, ở đó rất náo nhiệt.”

Nếu dùng cơ thể của hổ mà đi, hoàn toàn không tiện chút nào, tu sĩ sẽ đánh chết cô.



Nam Chi chia đồ đạc trong giới tử không gian cho hai đồng bọn xong rồi, cô nói với hai đồng bọn: “Chúng ta không thể tiếp tục ở lại đây, phải đi.”

Cha của Bùi Nghê Thường nhất định sẽ quay lại tìm bọn họ.

Gấu đen nói: “Các ngươi đi đi, ta không đi.”

Hắc giao hỏi: “Tại sao vậy gấu mù, linh khí nơi này loãng, ba chúng ta đi tìm một nơi có linh khí nồng đậm không tốt hơn sao?”

“Ba chúng ta có thể xưng bá núi rừng.”

Gấu đen chỉ nói: “Ta phải ở lại đây.”

Gấu đen đột nhiên nhìn về phía Nam Chi, hỏi: “Tiểu tử luôn tìm cách bắt chuyện với ngươi kia, có phải có tiên cốt không?”

Nam Chi sửng sốt một chút, hỏi: “Wow, ngươi cũng biết tiên cốt sao?”

Gấu đen trầm mặc một chút: “Đó cũng không phải là tiên cốt, mà là ma cốt, là ma cốt nở rộ trong máu.”

Tiên cốt?

Ma cốt?

Xương cũng có nhiều cái tên như vậy?

Nam Chi còn đang muốn hỏi thêm về vấn đề này, gấu đen đã nói: “Các ngươi đi ra ngoài chơi đi.”

Nam Chi nói: “Cha của Bùi Nghê Thường sẽ tìm tới.”

Giọng nói của gấu đen vẫn rất ôn hòa, nhưng nội dung lại rất nghiêm túc, “Hắn tới thì ta sẽ khiến hắn chết ở nơi này.”

Nam Chi muốn ra ngoài chơi, nhất là sau khi lấy được nhiều đồ tốt như vậy, cô muốn đem đi bán.

Cô nói với hắc giao: “Nhị gầy, chúng ta đi thôi, ngươi phải học cách hành vân bố vũ.”

Hắc giao lạnh nhạt: “Ta không.”

Nam Chi lại hứng thú bừng bừng: “Ngươi phải làm, ngươi phải làm.”

Cuối cùng, Nam Chi và hắc giao cùng nhau đi rồi, hắc giao nghĩ, chờ đi xa một chút, cách xa con gấu mù này một chút, nó sẽ ném con hổ con này đi rồi bỏ chạy.

Nam Chi vẫy tay với gấu đen, “Đại béo, ta sẽ mua áo cà sa cho ngươi.” Không cần phải đi trộm áo cà sa nha!

Khuôn mặt đen tuyền của gấu đen hiện lên vẻ bối rối, áo cà sa là thứ gì?!

Tuổi tác đã cao, đầu óc không minh mẫn lắm, gấu đen suy nghĩ rất lâu, mới nhớ tới áo cà sa là thứ mà những con lừa đầu trọc đó mặc.

Gấu đen mê mang, hắn cần thứ đồ đó để làm gì?

Hắn khoác áo của mấy con lừa đầu trọc làm gì, rất khó coi nha!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.