Edit: Kim
Lăng Xương tiên nhân trấn an con gái đang sợ hãi của mình, Bùi Nghê Thường run bần bật như một con thú nhỏ sợ hãi, vừa sợ vừa bất an, bộ dạng hãi hùng khiếp vía của nàng thật sự làm người ta đau lòng.
Bùi Nghê Thường là một đứa trẻ kiêu ngạo cỡ nào, bây giờ lại trở nên thận trọng như vậy, nhất định là đã trải qua rất nhiều cực hình.
Đây là có thù oán gì!
Lăng Xương tiên nhân nhẹ nhàng vỗ lưng con gái, trấn an, “Cha sẽ khiến con trở thành dáng vẻ của trước đây, con yên tâm, cha sẽ giao con súc sinh kia cho con.”
Dọa thành như vậy, con súc sinh kia nhất định phải chết trong tay con gái hắn, khiến con gái hắn chiến thắng nỗi sợ trong lòng.
Trong lòng Lăng Xương tiên nhân hạ quyết tâm, bình tĩnh quay người lại, nói với ba cái súc sinh kia: “Đồ có thể cho các ngươi, nhưng trên người ta không có nhiều như vậy.”
Hắc giao lập tức nói: “Về nhà lấy là được rồi.”
Nam Chi lại nói: “Không được tin lời hắn, bọn họ trở về nhất định sẽ gọi viện binh, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người tới đánh chúng ta.”
Thao tác này Nam Chi đã rất quen thuộc, đánh không lại thì về nhà tìm cha mẹ.
Hắc giao hừ một tiếng: “Nhân loại thật xảo trá.”
Nam Chi nói với Lăng Xương tiên nhân: “Cho chúng ta giới tử không gian của ngài.”
Lăng Xương tiên nhân nói: “Bên trong không có nhiều linh thạch như vậy.”
Nam Chi: “Nhưng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3459215/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.