Edit: Kim
Nguyễn Tông kinh ngạc nhìn Nam Chi: “Bạn của em, em có bạn?”
Nam Chi mở bọc quần áo ra, bày đồ ăn vặt ra cho Nguyễn Tông xem, “Anh có muốn ăn không, em chia cho anh.”
Mấy thứ này quả thực rất mê người, Nguyễn Tông nhìn về phía cha, Nguyễn Thâm nói với con trai: “Nếu con muốn thì cứ lấy đi.”
“Cảm ơn Mỹ Bảo.” Nguyễn Tông vui vẻ cầm lấy một quả táo cùng với mấy cái kẹo và một gói bánh quy, đồ ăn của cậu bé đã bị tổ chương trình lấy hết đi rồi.
Bọn nhỏ lúc bình thường không mấy hứng thú với những thứ này, nhưng khi không có sẵn, chúng lại cảm thấy những thứ đó rất quý hiếm.
Nguyễn Tông chậm rãi mở viên kẹo bỏ vào miệng, cảm nhận vị ngọt lan tỏa, khuôn mặt nở nụ cười.
【Wow, Nguyễn Tông thật sự rất có khí chất.】
【Bộ dạng ung dung thong thả rất đáng yêu.】
【Thật ghen tị với Bạch Lộ, Mỹ Bảo, Tiêu Tiêu, dù sao thì bọn họ cũng được coi là thanh mai trúc mã.】
【Này này, có phải cô đã quên mất Mễ Nhạc rồi hay không, cậu bé có hơi mập một chút, cho nên cô cho rằng cậu bé không xứng có thanh mai trúc mã đúng không?】
【 Mễ Nhạc: Các người đúng là biết cách làm tổn thương người khác.】
Mẹ Nguyễn Tông là một người phụ nữ thanh lịch trí thức, cô nhìn rau dưa trong rổ nhỏ, ngượng ngùng nói: “Nên nấu món gì bây giờ, phải làm thế nào?”
Nguyễn Thâm nói: “Để anh làm.”
Lý Hinh nhìn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3353254/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.