Edit: Kim
Khương Tấn Ngôn thấy đứa trẻ nhất quyết muốn ra ngoài chơi, hỏi quay phim: “Anh có đi theo không?”
【Làm cha kiểu gì vậy, không tự trông chừng con mình, lại đi hỏi quay phim, tuyệt.】
【Thở dài, Khương Tấn Ngôn căn bản không biết cách làm một người cha là như thế nào.】
【Cũng thật lớn gan nha, không sợ đứa trẻ bị bắt đi sao?】
【Trẻ con nhà khác đều muốn giúp cha mẹ quét dọn vệ sinh, con nhóc này còn muốn chạy ra ngoài chơi.】
Khương Tấn Ngôn suy nghĩ một lúc nói: “Nhanh quét dọn đi, quét dọn xong rồi, cha đưa con đi.”
Nam Chi lập tức vui vẻ: “Được ạ.”
Hai cha con dọn dẹp xong, sau đó đóng cửa lại, đi ra ngoài.
Theo sau là một quay phim, ngoài việc quay lại hình ảnh hai cha con nắm tay nhau đi đằng trước, hắn còn phải quay cảnh sắc và văn hóa Hoành Thôn.
Nam Chi gặp người đều sẽ chào hỏi, đặc biệt là khi nhìn thấy bà cụ ngồi bên cửa sổ, cô sẽ ngọt ngào kêu lên, hỏi rất nhiều vấn đề, hỏi đường, hỏi một số món đồ mà mình không biết.
Mọi người thông thường khi nhìn thấy một đứa trẻ đáng yêu, ngửa đầu hỏi chuyện mình, đều sẽ không tức giận.
Thậm chí cô còn nhận được rất nhiều loại đồ ăn vặt của mấy ông bà lớn tuổi, nhìn thấy đứa trẻ nói chuyện với mình, bọn họ đều sẽ quay vào nhà lấy đồ ăn vặt ra.
“Cảm ơn bà, kẹo ngọt quá.”
“Cảm ơn ông, thơm quá.”
Nhìn thấy người lớn đứng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3352716/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.