Sau khi sinh con, Trúc Sanh đi làm chứng minh thư nhân dân giả để đi thử vai quần chúng, con mẹ nó kết quả lại gặp phải Thang Tuyết.
Bị Thang Tuyết đuổi đi, Trúc Sanh thật sự không còn cách nào khác đành phải phát sóng trực tiếp, kết quả chỉ đủ kiếm sống qua ngày.
Đứa trẻ phải đi học, không thể nuôi được nữa, chỉ có thể giao đứa trẻ lại cho cha nó.
Trúc Sanh nói: “Dù sao thì tôi cũng cảm thấy tôi và Thang Tuyết có mâu thuẫn, tôi nghĩ mãi không ra, tại sao một đại minh tinh như Thang Tuyết, lại ghét một nhân vật râu ria như tôi?”
“Nếu đây là báo ứng vì tôi ngủ cùng bạn trai của cô ta, tôi thật quá thảm, giấc mộng diễn viên của tôi đã bị chôn vùi.”
Khương Tấn Ngôn không ngừng xoa xoa giữa lông mày, không biết hắn đã xoa giữa mày bao nhiêu lần rồi nữa.
Vừa nghe thấy giọng cô ta, hắn đã cảm thấy đau đầu.
Khương Tấn Ngôn hỏi: “Lúc ấy sao cô lại vào được phòng của tôi?”
Trúc Sanh nói: “Lúc ấy tôi vẫn là một nhân vật râu ria, bị đưa tới một buổi tụ tập, nói là sẽ kiếm được tài nguyên tốt, lúc ấy, tôi rất ngốc, còn chưa bước được nửa chân vào giới giải trí, đã tung tăng đi theo.”
“Kết quả bị một đám lão già chuốc rượu, còn đụng chạm, tôi chỉ nghĩ tới việc bỏ chạy, mơ mơ màng màng trốn vào phòng của anh.”
“Các anh ngủ không bao giờ đóng cửa sao?”
Khương Tấn Ngôn:……
Cái này là do cô đột nhập vào phòng của người khác, còn không biết xấu hổ chỉ trích người khác.
Không đóng cửa!
Quả thực đã nhiều năm trôi qua, Khương Tấn Ngôn nghĩ rất nhiều khả năng, nhưng lại không nghĩ tới khả năng này.
Nhưng mà, hắn vẫn thành thật nói: “Kỹ năng diễn xuất của Thang Tuyết đúng là không có tiến bộ.”
Trúc Sanh lập tức nói: “Anh cũng cảm thấy như thế đúng không, lần nào tôi nói thế, cũng bị người khác nói là đang ghen tỵ với Thang Tuyết.”
Có rất nhiều người hâm mộ couple Thang Tuyết và Cung Kiêu, cho nên sẽ bảo vệ Thang Tuyết.
Khương Tấn Ngôn chỉ nói: “Đúng là như vậy.”
Mấy năm nay hắn đã xem qua mấy tác phẩm của Thang Tuyết, đều là các tác phẩm lớn, nhưng biểu hiện của cô rất bình thường, thậm chí còn không có linh khí bằng mấy diễn viên mới vào nghề.
Đương nhiên cũng có người xem nghi ngờ tác phẩm của Thang Tuyết, fans của Thang Tuyết đều nói kỹ thuật diễn xuất của cô rất tốt, cho dù có lùi lại một chút cũng là do đã kết hôn, phải tập trung cho gia đình.
Đóng phim chỉ để tiêu khiển.
Mỗi lần Khương Tấn Ngôn nhìn thấy fans phát ngôn như vậy, đều hoài nghi nhân sinh, đóng phim là để tiêu khiển?
Một công việc tốt như vậy là để tiêu khiển.
Nhưng mà với khoản đầu tư của Cung gia, người ta coi là tiêu khiển, cũng không thành vấn đề.
Nhớ trước đây hắn và Thang Tuyết cùng đóng chung bộ phim đầu tiên, còn giành được giải diễn viên mới xuất sắc nhất.
Kỹ thuật diễn của cô bây giờ, còn không bằng bộ phim đầu tiên.
Bộ phim đó, đạo diễn muốn cast vai nữ chính, Thang Tuyết tới thử vai, những người khác còn non nớt tới mức vô thức trợn trừng mắt, Thang Tuyết xuất hiện, quả thực đã làm cho nguời ta kinh diễm.
Một buổi thử vai khiến người ta mệt mỏi, Thang Tuyết tới, mọi người đều cảm thấy được cứu, xác định Thang Tuyết là nữ chính.
Mà Khương Tấn Ngôn là nam chính của bộ phim điện ảnh kia, cảm giác đóng chung với Thang Tuyết rất kỳ quái, kỹ thuật diễn xuất của Thang Tuyết đã không còn linh khí của buổi thử vai.
Tương phản, thiếu hồn, khiến cho người ta cảm giác là cô đang diễn.
Không riêng gì Khương Tấn Ngôn có cảm giác như vậy, mà đạo diễn cũng có cảm giác này, nhịn một lần, hai lần, sau nhiều lần NG*, cuối cùng cũng bùng nổ.
(*NG: Trong quá trình sản xuất phim thì người ta sinh ra khái niệm NG, ý nói tới những cảnh quay bị lỗi hoặc không đạt chất lượng. Những cảnh quay bị hỏng sẽ bị loại bỏ đi và quay lại phân khúc đó.)
Kêu Thang Tuyết đem kỹ thuật diễn xuất của buổi thử vai ra, Thang Tuyết không còn cách nào khác, chỉ có thể tìm Khương Tấn Ngôn xin lời khuyên.
Bộ dạng vô cùng đáng thương đó, ngày nào cũng đưa đồ ăn đầy đủ dinh dưỡng tới, còn kèm theo thái độ nỗ lực học tập.
Khương Tấn Ngôn chỉ có thể chỉ điểm cho cô, cũng may là có thể khiến đạo diễn hài lòng.
Thang Tuyết và Khương Tấn Ngôn cũng thân thiết hơn sau lần hợp tác chỉ dạy đó, thỉnh thoảng sẽ cùng đi ăn cơm, lại bị truyền thông chụp được.
Lúc ấy Khương Tấn Ngôn nổi tiếng hơn Thang Tuyết, các fan đều không đồng ý việc Khương Tấn Ngôn ở bên Thang Tuyết.
Thang Tuyết cười nói là mình liên lụy tới Khương Tấn Ngôn, sau này sẽ không làm phiền hắn nữa, nhưng ngược lại cô còn nói thêm: “Em rất thích anh.”
Khương Tấn Ngôn thấy trong khoảng thời gian tiếp xúc, hắn cũng có tình cảm với cô gái này, vì thế không màng tới sự phản đối của công ty, hẹn hò với Thang Tuyết.
Bọn họ công khai, bởi vì buộc chặt quan hệ với Khương Tấn Ngôn, độ nổi tiếng của Thang Tuyết cũng tăng lên không ít.
Hơn nữa có tài nguyên gì tốt, Khương Tấn Ngôn cũng đều giới thiệu cho Thang Tuyết.
Các fan của Khương Tấn Ngôn thấy ván đã đóng thuyền, lại nhìn thấy Khương Tấn Ngôn thường xuyên khoe những bữa cơm tình yêu của Thang Tuyết, thi thoảng thể hiện tình cảm.
Dần dần, các fan của Khương Tấn Ngôn cũng chấp nhận Thang Tuyết, thậm chí bọn họ còn được gọi là couple ngọt ngào nhất.
Sự nghiệp của Thang Tuyết cũng phát triển, nếu mọi chuyện suôn sẻ, Khương Tấn Ngôn cảm thấy mình có thể cùng Thang Tuyết trải qua quãng đời còn lại như vậy.
Sau đó xảy ra sự việc mua dâm, trở thành tra nam của giới giải trí.
Thang Tuyết được mọi người cảm thông, Thang Tuyết khổ sở đưa ra đề nghị chia tay, Khương Tấn Ngôn cũng đồng ý chia tay, rốt cuộc thì hắn cũng có quan hệ với người phụ nữ khác, Thang Tuyết có đề nghị chia tay cũng không đáng trách.
Lắng xuống mấy năm, trong đầu hắn lại nảy sinh ra một vài suy nghĩ kỳ lạ, giống như bong bóng trong đầm lầy, lộc cộc lộc cộc, nổ tung, thả ra khí độc.
Hắn nghĩ, Thang Tuyết muốn chia tay, nhưng lại không có lý do gì để chia tay nên mới làm ra chuyện này.
Hoàn mỹ làm một người bị hại rồi chia tay, sẽ không có ai trách cô, mọi người chỉ nói, đều là do tên bạn trai kia của cô quá cặn bã, chia tay mới là đúng.
Khương Tấn Ngôn không muốn nghĩ về Thang Tuyết theo cách bẩn thỉu như vậy, khi bọn họ còn ở bên nhau, vẫn rất hài hòa, mỗi lần nói chuyện, Thang Tuyết đều là người rất lý trí.
Có lẽ, cách phân tích này là đúng, Thang Tuyết vốn không hề thích hắn.
Hắn chỉ là một ván cầu mà thôi.
Mấu chốt là, nói đạp bỏ là đạp bỏ, coi hắn là tảng đá kê chân mà tùy ý dẫm đạp.
Đương nhiên tất cả những điều này đều là tưởng tượng của Khương Tấn Ngôn mà thôi, không có chứng cứ, hơn nữa có nói ra cũng sẽ không có ai tin, ngược lại sẽ càng cảm thấy hắn là một tên cặn bã không biết xấu hổ.
Hơn nữa, bây giờ khoảng cách giữa hắn và Thang Tuyết quá lớn, bất luận có làm cái gì, cũng đều là lấy trứng chọi đá.
Khương Tấn Ngôn nói với Trúc Sanh: “Cô đừng đối đầu với cô ấy.”
Trúc Sanh nói thẳng: “Tôi bây giờ đến vai còn không có, tôi còn sợ cái gì, cùng lắm đổi nghề là được.”
Con đàn bà tâm thần!
Trong lòng Trúc Sanh thầm mắng một câu, “Được rồi, tôi muốn ngủ nướng, cứ nói xấu sau lưng người khác, để người ta nghe được, lại nói hai kẻ thua cuộc là chúng ta chỉ biết ghen ghét người ta, đúng rồi, đối xử tốt với con gái một chút, con bé nhát gan.”
“Trong chương trình, anh nhớ che chở con bé, không được để người khác bắt nạt con bé, dù sao thì thanh danh của anh cũng đã hỏng rồi, anh để bản thân chịu thiệt thòi, con bé chịu thiệt thòi cũng không cứu vãn được thanh danh đâu, đừng nhẫn nhịn, biết không.”
“Chân trần không sợ đi giày.”
Khương Tấn Ngôn:……
Quả nhiên là người sẽ đánh trả lại người đã đánh mình.
“Này, có nghe thấy không?” Trúc Sanh hỏi.
Khương Tấn Ngôn: “…… Nghe thấy.”
“Đô đô đô……” Điện thoại lập tức cúp máy, Khương Tấn Ngôn hít sâu, nhìn vào mắt đứa trẻ, hắn trầm mặc một hồi nói, “Mẹ con ngủ rồi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]