Sức khoẻ của Từ Ân gần đây càng ngày càng không tốt, đôi lúc lại nhớ nhớ quên quên, cả người cũng có thêm vài phần nhợt nhạt kém sắc.
Tiết trời bên ngoài đã quá những ngày đông, hôm nay Từ Ân theo lịch cũ đến bệnh viện kiểm tra lại sức khoẻ.
Bệnh viện khám những lần này không phải bệnh viện của Tần Diệp Dư, là một bệnh viện tư nhân gần biệt thự.
Tuyết bên ngoài đã bắt đầu rơi từ mấy ngày trước, bên ngoài đường lớn đã ngập xuống một đoạn tuyết dày, rơi xuống mái nhà thành vạt áo trắng lạnh lẽo.
Cô chầm chậm bước ra từ khu phố đông đúc, thuận tay sửa lại khăn choàng trên cổ, một tay nhét vào túi áo, một tay hướng ra ngoài mái hiên hứng lấy bông tuyết đang rơi. Lòng bàn tay phủ lên vài bông tuyết trắng, gió nam ùa tới khiến lòng bàn tay trở nên lạnh lẽo nhưng từng bông lại từng bông tuyết rơi xuống lại cứ như vậy nhanh chóng tan đi.
Dừng chân trước trạm chờ xe bus, Từ Ân chầm chậm ngồi xuống ghế chờ, nhìn từng đoàn xe tới lui tấp nập.
Hôm nay tâm trạng đặc biệt tốt, Từ Ân cố ý muốn đi xe bus, dù sao trước kia nguyên chủ cũng thường như vậy nhưng nhìn vào lại không thấy cô rốt cuộc là đang đợi chờ điều gì.
Người đến trạm dừng chân ngày càng đông đúc, có người muốn nán lại dưới mái hiên để tránh đi những bông tuyết lạnh lẽo, cũng có những đứa trẻ nhìn thấy tuyết lập tức vui mừng như được mẹ mua cho bộ đồ mới.
Từ Ân ngồi bên trạm dừng, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-21-buc-thu-khong-co-hoi-ket/189310/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.