Đường Sâm quay trở về báo tin tức cho Châu Văn Phương. Sau một lúc lại nhận được tin Khúc Viễn gửi tới báo để mất dấu Cảnh Thần. Văn Phương lệnh cho Đường Sâm đi tìm Cảnh Thần về. Thiên Vũ nhận được tin cũng không ngạc nhiên lắm, cũng không định trách cứ gì Khúc Viễn. Nếu Cảnh Thần đã muốn trốn hắn bằng được thì sẽ tìm mọi cách để thực hiện cho dù có phải hạ dược chính bằng hữu của mình. Thiên Vũ ăn nhanh chiếc bánh nóng hổi vừa mua ở vệ đường rồi lên ngựa phóng đi tiếp. Cho dù Cảnh Thần có ở chân trời góc bể nào hắn cũng nhất định tìm được. Sau đó sẽ giữ chặt y trong tay, nói với y rằng đời này của hắn không thể không có y.
Thấm thoát đã ba tháng trôi qua, Cảnh Thần vẫn bặt vô âm tín, không có chút tin tức nào. Thiên Vũ cũng chưa từng ngừng tìm kiếm. Thái hậu nhiều lần hối thúc, thậm chí bắt ép Văn Phương tuyển phi nhưng lần nào cũng bị y thẳng thừng từ chối. Quận chúa Ngọc Minh ngày càng lộ rõ ý muốn trở thành phi của Văn Phương. Cô ta có lần còn lén cho xuân dược vào điểm tâm đưa đến thư phòng của hoàng thượng, may mà Khúc Viễn phát hiện có sự lạ nên cứu hoàng thượng một phen. Sau lần đó Ngọc Minh bị phạt cấm túc trong phòng một năm, vĩnh viễn không cho đặt chân đến thư phòng của hoàng thượng. Thái hậu nghe xong tin này đã tức điên nhưng không làm được gì. Càng ngày Văn Phương càng thể hiện sự chống đối rõ ràng với Thái hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-lam-npc-phan-dien/3068615/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.