- Công tử, lãnh thổ Đại Tống các ngài thật rộng lớn, từ Quảng Châu đến kinh thành đã phải đi mất hơn một tháng, chẳng trách hai năm nay ngài không về thăm nhà.
Trên sông Hoàng Hà mênh mông, Agnes ngồi trên boong tàu vừa thăm thú cảnh sắc hai bên bờ Hoàng Hà, vừa cười nói với Triệu Giai bên cạnh.
Hoàng Hà bấy giờ không chảy xiết đục ngầu như ở hậu thế, đặc biệt là ở trung du và hạ du, nước sông khá bình lặng, cho nên những thuyền lớn thông thường đều có thể chạy trên sông. Hàng hóa vận chuyển của thành Đông Kinh phần lớn cũng đều phải đi qua sông Hoàng Hà, có thể nói Hoàng Hà hiện tại là thời kì sầm uất nhất trong lịch sử.
- Đúng thế, lãnh thổ quá lớn đi lại không tiện, nhưng không còn cách nào khác, hiện tại Đại Tống ta đã đang giải quyết vấn đề giao thông, có lẽ chỉ vài năm nữa, từ Quảng Châu đến Đông Kinh không cần tốn hơn một tháng đi đường nữa.
Triệu Giai nghe thấy vậy lại cười nói.
- Vấn đề giao thông còn có thể giải quyết thế nào chứ, cùng lắm là sửa đường, nhưng cả đoạn đường vừa rồi ta thấy, quãng đường Quảng Châu đến Đông Kinh cho dù là đường thủy hay đường bộ, cũng đã rất tốt rồi, còn giải quyết thế nào nữa?
Agnes nghe thấy lời của Triệu Giai lại băn khoăn.
- Ha ha, cải thiện giao thông không chỉ là sửa đường, nếu nàng có hứng thú với điều này, chúng ta sắp đến cảng sông ngoài thành Khai Phong, đến đó chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3727695/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.