Chương 882
- Công tử, chúng ta thật sự có thể ngồi trên chiếc xe lửa này vào thành Đông Kinh ư?
Agnes ôm lấy cánh tay của Triệu Giai, mặt mày thích thú nói. Thấy vẻ mặt của nàng, Triệu Giai cũng không thốt ra lời, không hiểu trong đầu con gái rốt cuộc nghĩ gì, vừa nãy còn sợ xe lửa chết khiếp, bây giờ nghe xong đây chỉ là một phương tiện giao thông, lập tức hưng phấn rối rít, một lúc mà hỏi đi hỏi lại câu này ba lần rồi.
- Đi thôi, xe lửa sắp khởi hành rồi, nếu không lên kịp, thì đành phải đợi chuyến sau đấy.
Triệu Giai nắm tay Agnes đi lên. Chuyến tàu hỏa đi từ cửa cảng về thành Đông Kinh cũng mới khai thông chưa bao lâu, có hai chuyến tàu luân phiên đi từ nội thành đến cửa cảng, hơn nữa còn có khoang chuyên chở người và chở hàng.
- Tuyệt vời!
Agnes nghe thấy được lên tàu, liền nắm tay Triệu Giai chạy lên tàu, nhưng lúc này Triệu Giai lại giữ nàng lại, sau đó chỉ vào một phòng đang có vô số người chen chúc nhau bên cạnh đường ray nói:
- Xe lửa này không được đi miễn phí, muốn lên tàu phải mua vé mới được.
- Hả? Đông vậy sao!
Agnes nhìn căn phòng nhỏ cách bao nhiêu đầu người đằng xa, mặt mày khó chịu nói, đông người mua vé vậy, trời biết phải đợi đến bao giờ?
Tuy nhiên Agnes vừa dứt lời, chợt có một người quản lí đi ra từ sau căn phòng bán vé, tách đám đông bước nhanh đến trước mặt Triệu Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3727696/chuong-880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.