Triệu Hú nghe rất nhập tâm, không nghĩ tới Triệu Nhan bỗng dưng hỏi nó giả dụ là Hồ đại thiện nhân, lúc đó sẽ giải quyết thế nào, khiến nó gần như không suy nghĩ đã trả lời:
- Tuy bây giờ con đã biết thịt chua không gây chết người, mà còn rất ngon, nhưng luật pháp Đại Tống đã nghiêm cấm, cho nên nếu con là Hồ đại thiện nhân, nhất định sẽ không dùng chỗ thịt chua đó làm bánh bao.
Triệu Hú dù sao vẫn là trẻ con, dù có thông minh đến đâu, tư tưởng cũng vẫn quá lý tưởng hóa, không hề suy nghĩ đến hoàn cảnh của Hồ đại thiện nhân bấy giờ, vì thế lúc này Triệu Nhan lên tiếng nhắc nhở:
- Hú nhi, con sinh ra trong hoàng gia, chưa từng nếm trải những hỉ nộ ái ố của nhân gian, đây là lỗ hổng lớn của con, giờ con hãy suy nghĩ cẩn thận, nếu Hồ đại thiện nhân vứt chỗ thịt chua đó đi, thì sau đó ông sẽ ra sao?
- Điều này...
Triệu Hú nghe thấy lời nhắc của Triệu Nhan đầu tiên lặng người, sau đó mới nhớ ra, lúc nãy tam thúc đã nói, trong nhà Hồ đại thiện nhân đã không còn tiền để mua thịt mới, nếu không có nguyên liệu, tiệm bánh bao Hồ Ký tất nhiên không thể bán tiếp, mà vừa rồi tam thúc cũng nói, Hồ gia trên dưới mười mấy miệng ăn, đều sống dựa vào tiệm bánh bao, nếu không có khoản thu nhập này, trên dưới Hồ gia chẳng phải sẽ chết đói sao?
Thấy vẻ mặt ngập ngừng lúc này của Triệu Hú, Triệu Nhan cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3720178/chuong-825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.