“Đông đông đông” tiếng trống báo canh trong cung vang lên ba tiếng, thời gian đã đến canh ba, bình thường lúc này trong cung sớm đã giới nghiêm, tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào tùy tiện đi lại, nhưng hôm nay lại có chút đặc biệt, trên đường trong cung vẫn còn không ít thái giám và cung nữ vội vàng đi qua đi lại, đặc biệt điện Thùy Củng nơi Triệu Húc ở, đèn lại sáng trưng.
Trong tẩm cung của Triệu Húc ở điện Thùy Củng, đám người Triệu Nhan và Cao Thái hậu, Hướng Hoàng hậu đều lẳng lặng canh giữ ở bên giường Triệu Húc, tất cả mọi người đều không buồn ngủ chút nào, Tào Dật vẻ mặt mệt mỏi ngồi cạnh giường Triệu Húc, ba ngón tay đặt trên cổ tay Triệu Húc, đang yên lặng bắt mạch cho y, lúc trước Tào Dật nói rõ việc Triệu Húc muốn giấu diếm bệnh tình của chính mình, sau đó liền tiến hành chẩn bệnh cho Triệu Húc, và kê đơn thuốc cho Triệu Húc uống, tính toán thời gian sẽ có tác dụng, chỉ có điều không biết hiệu quả như thế nào?
Thời gian trôi qua, chỉ thấy biểu cảm trên mặt của Tào Dật càng ngày càng chăm chú, qua một hồi lâu rồi mới hướng tới đám người Cao Thái hậu lắc đầu nói:
- Thái hậu, mạch của Bệ hạ vô lực hỗn loạn, hơi thở cũng cực kỳ yếu ớt, cho dù là vừa mới uống đơn thuốc thần kê cũng vẫn không khá hơn là bao, chỉ sợ… Ôi~
Lời của Tào Dật còn chưa nói hết, chỉ là cuối cùng lão kèm theo một tiếng thở dài, Cao Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3709248/chuong-752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.