Sau khi đuổi theo hắn đến đường cùng thì hắn mới dừng lại. Chính Vũ nói:"nhị hoàng thúc, phía sau đã là vực thẩm rồi, người bỏ kiến quy hàng đi."
Thiên khương nói: “mối thù sơn trang hôm nay ta sẽ đòi cả vốn lẫn lời”. Nói rồi tất cả xông lên nhưng từ đâu có hơn năm mươi tên áo đen với võ công cao cường bay ra giao đấu với họ.
Lâm Y nhìn thấy kí hiệu trên tay một tên giao đấu với cô mà hét lên: “là Hắc Long sơn trang.” Trong lúc giao đấu có một tên thổi phi tiêu về phía Đường Chấn, sau một canh giờ mọi người mới hạ gục được bọn chúng thì quay lại nhìn Đường Dũng, Lâm Y vội lấy thân mình ra đỡ cho anh mà bị thương ở bả vai.
Đường Chấn vội ôm Lâm Y và nói: “Lâm Y, cô nương sao ngốc vậy chứ?”
Lâm Y: “không sao. Ngài đừng lo lắng, chỉ là vết thương nhỏ thôi.”
Thiên Kỳ nói: “Đường Dũng, ngươi chịu chết đi.” rồi cả năm người tay giơ kiếm chỉa vào hắn còn chân dùng khinh công bay đến. Hắn bị mọi người đâm mà ngã xuống cùng lúc lôi luôn cả Lâm Y và Đường Chấn xuống vực sâu.
Thiên Kỳ, Thiên Khương cùng Chính Vũ thét lên: “LÂM Y, ĐƯỜNG CHẤN”
Thiên Kỳ nói với Thiên Khương: “ca ca, ca hãy về sơn trang chỉnh đốn tình hình và coi sóc dược đường. Muội và Chính Vũ sẽ tìm Lâm Y.” Thiên Khương gật đầu mọi người chia ra. Thiêm Khương về sơn trang còn Chính Vũ và hiên Kỳ bắn tín hiệu rồi cùng nhau tìm đường xuống vực để kiếm tung tích Đường Chấn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-tieu-thu-uy-quyen/869047/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.