Đường Chấn sau bị gọi vào thư phòng thì chính thức bị hỏi cung: “ngươi đã làm gì mà Lâm Y lại có biểu cảm như thế vậy?” Đường Chấn kể lại cho Chính Vũ nghe toàn bộ.
Chính Vũ tức đến thở không ra hơi nói: “Đường Chấn ơi Đường Chấn. Sao ngươi không lợi dụng cơ hội mà bày tỏ chứ?”
Đường Chấn: “thuộc hạ sợ cô nương ấy vì ngại mà né thuộc hạ luôn.”
Chính Vũ lắc đầu: “rồi giờ ngươi tính sao đây?”
Đường Chấn: “thuộc hạ cũng không biết.”
Chính Vũ câm nín với thuộc hạ của mình thì Thiên Kỳ bước vào nói: “ta có cách giúp ngài ở cạnh Lâm Y nhưng phải nghe ta.
Đường Chấn vội gật đầu như gà mổ thóc. Thiên Kỳ được Chính Vũ dìu xuống ghế ngồi nói: “ba ngày nữa vào tiệc ở hoàng cung Thân Vương sẽ tạo phản bằng cách bỏ độc vào rượu của mọi người chúng ta, và cho người khống chế quân binh. Lúc đó ta muốn tướng quân cử ảnh vệ và cẩm y vệ bảo vệ hoàng thượng, hoàng hậu, thái tử, công chúa và các hài tử, các cánh quân âm thầm thay thế để khống chế lại phản quân và tạo đường rút lui an toàn cho mọi người còn ngài hãy theo sát bảo vệ Y nhi thật tốt là được.”
Đường Chấn khó hiểu nhưng vẫn tuân lệnh rồi ra ngoài sắp xếp. Chính Vũ hỏi: “sao nàng biết tin tức rõ ràng quá vậy?”
Thiên Kỳ: “vậy chàng nghĩ Minh Nguyệt sơn trang của ta chỉ để chưng chắc?”
Chính Vũ: “Lâm Y cũng là thủ hạ trong sơn trang?”
Thiên Kỳ lắc đầu: “muội ấy là đường chủ của dược đường.”
Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-tieu-thu-uy-quyen/869046/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.