Bón thuốc xong, Đường Chấn dời môi ra, Lâm Y định thần lại vôi lùi ra xa, tay kéo áo lên, gương mặt khẽ nhăn lại vì động phải vết thương, rồi nói với giọng không vui: “Đường tướng quân, ta tuy thân phận nô tỳ nhưng cũng không phải để mặc người khi dễ ta.”
Đường Chấn vội vàng giải thích: “ta không có ý đó, ta chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ khi dễ hay xem thường cô nương hết.”
Lâm Y cau mày tức giận: “ngài như vậy nếu không phải khi dễ ta thì là gì?”
Đường Chấn bước lại chỗ Lâm Y nhẹ giọng nói: “nếu ta nói vì ta yêu muội nên mới làm vậy thì muội nghĩ thế nào?”
Lâm Y bất ngờ: “ngài…. ngài…..nói….”
Đường Chấn nắm tay cô nói: “Y Y, Đường Chấn ta yêu muội.” Lâm Y lần đầu nghe anh gọi tên mình như vậy thì nhất thời không biết nói gì, hai mắt tròn xoe nhìn anh trân trân.
Đường Chấn thấy cô khó chấp nhận nên mới kể lại chuyện đã yêu khi lần đầu gặp cô và sau thời gian tiếp xúc thì trái tim anh chỉ có mỗi bóng hình cô.
Hồn vía được dịp bay lên mây luôn rồi, Lâm Y cố định lại tinh thần, rút tay ra và nói: “tướng quân, đây có lẽ chỉ là do ngài ngộ nhận thôi. Ta chỉ là một nô tỳ thấp bé, không xứng với ngài đâu.”
Đường Chấn nghe cô nói vậy tay nắm lấy tay cô đặt vào nơi trái tim đang đập của mình mà nói: “Y Y, ta yêu muội là vì con người và tính cách của muội, không liên quan gì đến thân phận, ta cũng đã xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-tieu-thu-uy-quyen/869048/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.