Nói đến việc hôn nhân ban đầu Triệu phủ định cho Triệu Vân Liên, bụng Trịnh Diệu Ngữ lại bốc hỏa: "Lòng trượng nghĩa của hắn đem đi giế.t chó hết rồi, làm xấu mặt người đọc sách. Lúc trước nếu như không phải cha ta thưởng thức Triệu Thanh Tùng, mới gả Ngọc Châu sang cho hắn, lại thay hắn chuẩn bị lót đường khắp nơi thì hắn có thể có được thành tựu như ngày hôm nay sao?"
Nét đỏ ửng trên mặt Triệu Vân Liên từ từ dịu lại, đôi mắt hạ xuống.
Trịnh Diệu Ngữ chú ý đến thần sắc của chất nữ, phát giác bản thân nói hơi nhiều, ngượng ngùng thu về lời chửi rủa Triệu Thanh Tùng. Thôi thôi, đều là mấy chuyện cũ lúc trẻ, nói với hài tử làm gì.
Anan
Ngược lại bà nói: "Tuy nam nhi Tây Bắc da thịt thô, tính tình thẳng thắn, nhưng bù lại phần lớn bọ họ đều rất yêu chiều phu nhân của mình. Ngươi đừng thấy di trượng của ngươi nuôi dưỡng mấy người ở hậu viện mà nhầm, không ai có thể lên mặt với ta cả! Trong hậu viện này, ta nói một, hắn không dám nói hai."
"Di mẫu nói cho con biết, các phu nhân thế gia nhà cao cửa rộng đều là như vậy. Chỉ cần lão gia kính trọng con, cuộc sống của con sẽ tốt đẹp."
Muội muội mất, Trịnh Diệu Ngữ coi Triệu Vân Liên như khuê nữ của chính mình, thật lòng dạy dỗ nàng chuyện phu thê. Triệu Vân Liên yên lặng vò chiếc khăn trong tay.
"Nhưng con cũng đừng lo lắng quá, chúng ta sẽ tận lực lựa chọn cho con người tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/3628526/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.