"Được rồi, việc này con không cần quan tâm, cứ giao cho ta và di trượng của con đi."
"Nếu chuyện có thể thành, còn phải xem cuối cùng bệ hạ sẽ sắp xếp Bùi Mặc đi chỗ nào. Nếu là ở lại Vân Kinh, di mẫu sẽ khiến con xuất giá một cách phong quang vô hạn. Nếu hắn phải quay về Tây Bắc, cách chúng ta gần, có di mẫu ở đây chăm sóc con."
Trên thế gian này, chỉ sợ cũng chỉ có một mình di mẫu là sẽ suy nghĩ cho nàng chu toàn như vậy.
"Di mẫu." Triệu Vân Liên bổ nhào vào lồng n.g.ự.c Trịnh Diệu ngữ, giấu đi hốc mắt đã ửng đỏ.
Trịnh Diệu Ngữ ôm chặt chất nữ, yêu thương vỗ về.
Nhân dịp trước khi về kinh, La Chấn Bắc lại mời một mình Bùi Mặc tới phủ, trong tối ngoài sáng ám chỉ chuyện quý phủ có một cô nương tốt muốn kết giao cùng hắn.
Trong lòng Bùi Mặc hơn khựng lại.
Trong La phủ chỉ có đích tử và thứ tử, không có nữ nhi.
Vị cô nương trong miệng La Tổng binh chắc chắn là Triệu Vân Liên.
Chuyện này...
Bùi Mặc nhíu mày, che đi ánh sáng đang tỏa ra trong mắt. Hắn rụt rè cung kính đáp ứng ý tứ của La Chấn Bắc.
La Chấn Bắc khoái chí vuốt râu cười ha hả, càng nhìn càng vừa lòng đối với nữ tế trước mắt này. Vì thế ông lại lôi kéo Bùi Mặc ăn uống no say thống khoái một phen.
Ngày thứ hai, Bùi Mặc cất bước phiêu diêu nhẹ nhàng quay về phòng.
Tiêu Thái đang chỉnh lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/3628527/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.