Nữ đế và mọi người xung quanh nhìn mà thấy khó hiếu, song bọn họ không lên tiếng làm phiền.
Cứ vậy, sau một loạt hỏi đáp, Lâm Bắc Phàm đã chắc chắn chín mươi phần trăm rằng bọn họ đã bị nhiễm bệnh sán lá hút máu.
Nghề nghiệp của những người này rất hỗn tạp, song bọn họ lại sinh sống gần nhau, đều gần sông Kim Sa. ở đó có một cái hồ rất sâu được người dân gọi là đầm Ngọc Long, nước sông khá trong nên mọi người thường lấy làm nước uống.
Do trước kia không có chuyện gì, nước sông lại trong nên bọn họ mới không nghĩ đến việc này.
Nữ để hỏi: “Ái khanh, ngươi nhận ra điều gì đó rồi đúng không?”
“Bệ hạ, hiện giờ thần vẫn chưa chắc lắm, phải tới hồ Ngọc Long xem đã!”
“Được, trầm đi với ngươi!”
Lâm Bắc Phàm và mọi người bèn đến hồ Ngọc Long.
Quả nhiên nước ở đây rất trong, từ bên trên có thể nhìn được cả đáy, một vài con cá con đang thong thả bơi trên sông.
Lâm Bắc Phàm nhìn, phát hiện thứ mà hắn đang muốn tìm.
“Ốc văn!”
Ốc vặn chính là nơi mà sán lá hút máu kí sinh.
Nơi có ổc vặn thường sẽ có sán lá hút máu.
Tìm được ốc vặn là đủ để chứng minh người dân trong thôn Tú Hoa đang mắc bệnh sán lá hút máu.
“Người đâu, mau đào phần bùn trong hồ Ngọc Long kia lên cho ta!“ Lâm Bắc Phàm bảo.
“Vâng thưa thừa tướng đại nhân!”
Lập tức có hai quan sai cởi bỏ y phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3500970/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.