Lâm Bắc Phàm chỉ vào con ổc vặn dưới chân, hắn cười: “ổ của chúng đây!”
“Ốc sông?” Mọi người kinh ngạc.
“Không sai, thứ sán lá hại người này ký sinh ở bên trong ốc sông! Bởi vì loại ốc này trông giống ốc vặn nên chúng ta gọi nó là ốc vặn! Vậy nên chỉ cần tìm được ốc vặn và hủy diệt nó thì có thể diệt tận gốc sán lá!”
“Cũng may là hiện giờ phát hiện kịp thời chứ nếu đợi đến mùa hè và mùa thu thì ốc vặn và sán lá hoàn toàn sinh sôi, tạo thành nguy hiếm cực lớn, khi ấy muốn xử lý thì phiền phức lắm!”
Mọi người chớp mắt nhìn nhau.
Mặc dù Lâm Bắc Phàm nói rất có lý nhưng mọi người vẫn không dám tin.
Thứ cổ trùng hại người lại kí sinh bên trong một con ốc vặn nho nhỏ, mọi người cứ cảm thấy mông lung vô cùng.
Lúc này, có một người dân phụ trách dẫn đường lên tiếng: “Có lẽ là thừa tướng nói đúng đấy! Thảo dân thường tới đây tắm nên rất hiếu tình hình nước ở đây!”
“Thảo dân còn nhớ trước kia không có loại ổc này đâu! Gần đây mới phát hiện, song thảo dân không để tâm đến nó! Mà loài ốc này vừa xuất
hiện, thôn chúng ta đã nhiễm bệnh, thế nên rất có khả năng là bệnh chúng ta nhiễm phải là do loại ổc này gây nên!” Cuối cùng mọi người cũng tin.
Nữ đế im lặng trong chốc lát, đoạn bảo: “Ái khanh, nếu đã gặp phải loại bệnh này mà ngươi lại có hiếu biết về nó nên chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3500971/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.