Sắc mặt Không Hư đạo trưởng càng xanh hơn nữa!
Một lần thôi là đủ rồi, ngươi còn muốn lần thứ hai nữa hả? Hắn ta lại ôm lò luyện đan tháo chạy.
“Uỳnh uỳnh!”
Tia sét kèm tiếng sấm đổ xuống.
Không Hư đạo trưởng tránh được kiếp nạn tiếp theo, mặt hắn ta đầy bùn đất bấn thỉu, trông chật vật vô cùng.
Lâm Bắc Phàm ở trên mây mỉm cười một cách lạnh lùng: “Để ta xem ngươi còn trốn được đến khi nào?”
Nói đoạn, hắn lại cho thêm hai tia sét nữa đánh xuống.
Sắc mặt Không Hư đạo trưởng đã tái mét!
Ông trời ơi ngươi đủ rồi đây! Lần này lại còn đánh hai tia sét, ngươi không đánh chết ta thì không cam tâm đúng không?
Ta là đứa con mà ngươi yêu thương nhất đấy, sao ngươi lại đối xử với ta như vậy?
“Uỳnh uỳnh!”
“Uỳnh uỳnh!”
Hai tia sét đánh xuống.
Tên đạo sĩ bất lương không biết là may mắn hay là phát huy giữa lúc quẫn bách mà bỗng tránh được một cách thuận lợi, hắn ta chỉ bị thương một chút ở ngoài da mà thôi.
Tuy nhiên, Lâm Bắc Phàm đã chơi đến nghiện, hắn có cảm giác đang bắt chuột.
Thế là hắn lại hô hoán thêm rất nhiều tia sét nữa.
“Uỳnh uỳnh!”
“Uỳnh uỳnh!”
Không Hư đạo trưởng chỉ đành trốn hết chỗ này đến chổ khác, trong lòng hắn ta đang hối hận muốn chết!
Biết trước thì mới nãy hẳn ta đã không khiêu khích ông trời rồi, nhất thời gáy to nên giờ mới bị ông trời trừng phạt thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3500964/chuong-821.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.