Dưới sự điều khiển của Lâm Bắc Phàm, từng cơn gió lớn điên cuồng thối tới, cuộn hết thảy cát bụi lên, sắc trời cũng thay đổi. 
Mọi người đều kinh ngạc. 
“Sao đột nhiên lại có gió thế này?” 
“Gió to quá!” 
“Trận gió yêu ma quỷ quái này, quá không bình thường!” 
“Mây đến!” Lâm Bắc Phàm lại nói. 
Mây đen trên trời bèn tích tụ lại, ban đầu chỉ là một đám mây nho nhỏ song dần dần trở thành một tầng máy đen to lớn, bao phủ khắp kinh thành, có cảm giác như mây đen sắp sửa đè bẹp kinh thành vậy. 
Mọi người lại kinh ngạc không thôi. 
“Sắp mưa rồi hả?” 
“Thời tiết sao nói thay đổi là thay đối ngay vậy?” 
“Chuyện lạ ghê!” 
Sắc mặt hoàng đế Đại Viêm lộ vẻ lo lắng: “Hiện giờ đang là lúc quan trọng đế luyện chế thuốc trường sinh bất lão mà đột nhiên lại nối gió, đổ mưa, như này thì phải làm sao mới được đây? Liệu có ảnh hưởng đến việc luyện đan của quốc 
sư không?” 
Mọi người không ai có thế chắc chắn được nên không trả lời. 
Còn tên đạo sĩ bất lương đang ra sức biểu diễn kia cũng đang vui mừng hết sức! Trận mưa gió này đến đúng lúc quá, đúng là ông trời đang giúp ta mà! 
Do hắn ta không luyện được đan dược nên ông trời mới tìm cho hắn ta một lý do hoàn hảo đây mà! 
Các ngươi nhìn xem, ông trời hô mưa gọi gió tới rồi, thời tiết khó lường, làm ảnh hưởng đến việc luyện đan của ta! 
Không phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3500963/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.