Sắc mặt đại biểu Đại Hạ vô cùng khó coi.
Mặc dù bọn họ đã đoán được chuyện này khó thực hiện, song không ngờ lại khó đến mức ấy.
Vương đại nhân chắp tay nói: “Lâm đại nhân, chuyện này xin nhờ ngươi! Chỉ cần thả thái tử điện hạ thì chuyện gì cũng có thể thương lượng được!”
Lâm Bắc Phàm hớn hở: “Thật à?”
“Đương nhiên là thật rồi!”
Lâm Bắc Phàm lại càng vui hơn: “Chỉ cần các ngươi đưa ta một trăm triệu lượng bạc thì ta chắc chắn sẽ thuyết phục được bệ hạ thả Hạ Thiên Khung!”
Đoàn đại biểu Đại Hạ: “Đậu má!”
Một trăm triệu lượng bạc, thế mà ngươi cũng nói ra được!
Dù có vét hết quốc khố của bọn họ thì cũng không thể có nhiều ngân lượng như vậy!
Sắc mặt Vương đại nhân vô cùng khó coi: “Lâm đại nhân, ngươi đừng đùa nữa! Một trăm triệu lượng bạc, đây là con số chúng ta không thể có được! Khắp thiên hạ cũng không một người nào hay một quốc gia nào có được!”
Lâm Bắc Phàm có hơi không vui, hắn hỏi: “Thế các ngươi có thể bỏ ra bao nhiêu?”
Đoàn đại biểu Đại Hạ lại không đưa ra được chủ ý gì.
Vương đại nhân dè dặt giơ một ngón tay lên: “Một trăm vạn lượng, được không?”
“Được!”
Lâm Bắc Phàm gật đầu: “Đợi thái tử trăm tuổi thì ta chắc chắn sẽ giao xương cốt của hắn ta cho các ngươi, để hắn ta lá rụng về cội, nhập thổ vi an!”
Đoàn đại biểu Đại Hạ: “Đậu má!”
“Nếu các ngươi vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397219/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.