Lâm Bắc Phàm vẫn lên triều mỗi ngày, sau đó lại về lượn một vòng quanh Quốc Tử Giám, lượn xong lại đến Đức Thiên Phủ, nếu không có chuyện gì thì sẽ về nhà.
Nếu không phải trên người hắn còn mặc quan phục thì ai không biết còn tưởng hắn là một công tử nhàn hạ. Mà lúc này, các cường giả Thiên Môn đã tới kinh thành.
Lúc bấy giờ đang có một nhà ba người đi trên đường phố, trông vô cùng lạc loài. Trong đó, người nam trông cực kì hung tợn, người nữ thì mặc hồng y, điệu bộ duyên dáng, còn đứa trẻ thì cột hai bím tóc và đang ăn kẹo hồ lô, song đôi mắt nó lại lóe lên tia ranh ma.
“Mới một năm không tới kinh thành mà nơi này đã thay đổi nhiều thật đấy, náo nhiệt hơn một năm trước nhiều!”
Người nữ cảm thán.
“Nghe đâu là phủ thừa vừa mới nhậm chức thực thi kế hoạch kinh tế vỉa hè, nên kinh thành mới nhộn nhịp như vậy, rất nhiều người đều có công ăn việc làm!”
Người nam nói.
“Xem ra vị quan mới này cũng có chút bản lĩnh!”
“Đâu chỉ là có bản lĩnh!”
Người nam lạnh lùng cười: “Người đó tên là Lâm Bắc Phàm, nghe phong thanh nửa năm trước hắn mới thi đỗ trạng nguyên, đã thế còn đỗ cả tam nguyên.”
“Sau khi vào làm quan triều đình thì cứ như “một bước lên mây"! Chỉ trong vòng hơn nửa năm hẳn đã có nhiều lần thăng chức, hiện giờ đã được làm quan hàng tam phẩm của triều đình, kiêm chức tế tửu Quốc Tử Giám và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397094/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.