Đúng lúc đó, có một tên lính vội vàng chạy tới trước mặt Võ Tây vương báo cáo tình hình.
Phía Đại Nguyệt vương triều, cũng gặp tình huống tương tự.
Võ Tây vương nghe xong, sắc mặt trở nên nặng nề,
hắn ta hét lớn với đám người ở phía đối diện.
"Chúng ta tạm thời ngừng chiến đi, không nên để người ngoài chiếm lời! Cứ lấy chỗ này làm ranh giới tìm kho báu, không được bước sang lãnh địa của bên kia dù chỉ một bước!"
"Lời Võ Tây vương nói, rất hợp ý ta!"
Vị tướng quân ở phía đối diện gật đầu. Cứ như thế, trận chiến này tạm thời hoãn lại.
Nhưng hai bên đều phái trọng binh đến canh gác, †ạo nên đường ranh giới rất rõ ràng.
Cùng lúc ấy, các cao thủ Tiên Thiên đã xông vào dãy núi Thanh Long.
Nhưng dãy núi Thanh Long rất rộng lớn, cho dù biết được kho báu nằm ở vị trí đầu rồng của dãy núi Thanh Long, thậm chí còn được đánh dấu bằng vách núi cheo leo ở bốn phía, nhưng muốn tìm được kho báu ở chỗ này, vẫn khá khó khăn.
Nhưng bọn họ đều là người có kinh nghiệm, nghĩ một lát là đã biết phải làm gì rồi, cứ đi theo quân đội của Võ Tây vương là xong.
Võ Tây vương có nhiều người, hơn nữa còn là người nắm quyền ở vùng đất này, chắc chắn sẽ tìm được kho. báu nhanh hơn bọn họ.
Một khi kho tàng xuất hiện, chỉ cần cướp về là xong, bớt được rất nhiều việc phải làm.
Vậy là, người nào người ấy ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397016/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.