"Không cam tâm thì làm gì được cơ chứ? Nơi đó có trọng binh của Võ Tây vương canh gác, thực lực của chúng ta kém cỏi, vốn không thể đánh lại bọn họ!"
"Không có cương khí Tiên Thiên, vừa tới gần đã bị tên của bọn họ găm thành nhím rồi!"
"Kho báu quan trọng đấy, nhưng tính mạng còn quan trọng hơn!"
"Chúng ta cũng chẳng thể làm gì được!"
Mọi người đều rất bực bội.
"Các vị anh hùng, ta hiểu được nỗi khổ trong lòng các vị, chỉ bằng chúng ta cứ được ăn cả, ngã về không vậy! Trong số mấy người bọn ta có cường giả Tiên Thiên, cứ cho cường giả Tiên Thiên của bọn ta dẫn đầu, mở một đường máu, các ngươi theo sát phía sau, thế thì
có thể xông vào dãy núi Thanh Long được rồi."
Vô Tình lớn giọng kêu gọi, sau đó thể hiện tu vi của mình ra.
"Ngươi là cường giả Tiên Thiên sao!" Mọi người thốt lên với vẻ ngạc nhiên.
Sau đó, lại có thêm bốn người đứng vào bên cạnh Vô Tình, bộc lộ tu vi của mình ra.
"Đều là Tiên Thiên đấy! Năm người Tiên Thiên!" Mọi người đều chấn động.
"Các vị anh hùng, bằng hữu, bọn ta sẽ dẫn đầu, đưa mọi người giết vào dãy núi Thanh Long!"
Vô Tình tỏ vẻ cương trực, chính nghĩa mà nói: "Ta định chia quân làm năm đường, mỗi đường do một vị Tiên Thiên dẫn đầu, như vậy thì có thể chém giết mà xông qua đại quân của Võ Tây vương rồi!"
Chia quân thành năm đường chứ không tập trung vào một chỗ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397017/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.