Ánh mắt của Tử Nguyệt công chúa xuất hiện sự thù hận: "Quân sư nói đúng lắm, đây đúng là thời cơ tuyệt vời để báo thù! Bản cung quay về sẽ bố trí thật kỹ, chắc. chản sẽ khiến máu của bọn chúng đổ xuống dãy núi Thanh Long, một đi không trở lại!"
'Tử Nguyệt công chúa chỉ ngồi lại một lát rồi rời đi.
Nàng muốn quay về thực hiện kế hoạch, báo thù rửa hận cho Tà Nguyệt bọn họ.
Nữ đế tận mắt chứng kiến tất cả những việc này, lắc đầu than thở: "Không hổ là ái khanh tốt của trẫm! Bày mưu tính kế, quyết thắng nghìn dặm!"
Cùng lúc ấy, ngày càng có nhiều cao thủ chạy tới dãy núi Thanh Long ở Võ Tây. Nhưng bọn họ đều bị đại quân của Võ Tây vương ngăn cản.
Hai bên rơi vào tình cảnh giằng co.
Trong đại quân của Võ Tây vương, có một vị tướng quân oai phong lẫm liệt bước ra, quát lớn: "Đây là lãnh địa của Võ Tây vương điện hạ! Không có sự cho phép. của điện hạ, bất cứ kẻ nào cũng không được bước vào dù chỉ một bước! Kẻ nào trái lệnh, giết không tha!"
"Giết! Giết! Giết
Ba mươi vạn hùng binh sau lưng hắn ta đồng thanh hét lớn, tiếng hét vang vọng rung chuyển bầu trời, khiến người ta phải biến sắc.
"Dựa vào đâu cơ chứ? Từ bao giờ mà dãy núi Thanh Long biến thành lãnh địa của Võ Tây vương thế hả?"
"Võ Tây vương muốn một mình nuốt gọn kho báu, không cho chúng ta chiếm lấy thì có!"
"Kho báu, phải giao cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397015/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.