"Quách đại nhân, trời đã tối rồi sao ngươi còn tới đây?"
"Tế tửu đại nhân, có câu bình yên vô sự thì không tới Điện Tam Bảo! Chủ yếu vẫn liên quan đến chuyện kho báu của Tà Nguyệt, đây là chuyện lớn, ta muốn tới tìm ngươi để xin tham mưu một chút, mong là ngươi có thể cho ta vài ý kiến!"
"Ra là thế! Quách đại nhân, mời vào thư phòng!"
Sau khi đi vào thư phòng, Tiểu Thúy dâng trà lên rồi lại lui xuống, chỉ để lại hai người.
Quách đầu mục kể lại một cách sơ lược về tình hình kho báu của Tà Nguyệt, sau đó thuật lại cách bố trí của mình.
Hắn ta hỏi với vẻ khiêm tốn: "Tế tửu đại nhân, bản quan sắp xếp như thế, có hợp lý hay không? Có cần bố trí thêm vài người nữa hay không? Hoặc là ngươi cảm thấy có chỗ nào phải chú ý, mong ngươi cho ý kiến!"
Lâm Bắc Phàm xua tay, cười nói: "Quách đại nhân, ngươi lo lắng quá rồi, thật ra không cần phải như thế đâu!"
"Tế tửu đại nhân, không lo lắng thì không ổn đâu!"
Quách đầu mục gượng cười: "Đó là kho báu của Tà Nguyệt đấy, một kho báu có giá trị sánh ngang với cả một đất nước, một kho báu mà ai nấy đều muốn có được! Nếu nó bị các thế lực khác chiếm được, thì sự đe dọa đối với Đại Võ ta sẽ rất lớn!"
"Hơn nữa, các thế lực ở khắp nơi đều phái người tới Võ Tây, sóng gió trong thiên hạ đều hội tụ lại ở dãy núi Thanh Long, ngươi giành ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397014/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.