Tiếp theo đó, Lâm Bắc Phàm ngoại trừ thu tiền ra còn phụ trách phát tiền cho mỗi một viên quan có mặt ở đó.
Dựa theo chức vụ, năng lực và cống hiến ít hay nhiều, cao thì đến mấy vạn lượng, mà ít cũng có thể hơn nghìn lượng.
Mỗi một binh lính có mặt ở đó đều được Lâm Bắc Phàm nhét cho một lượng bạc, tuyệt đối không bỏ sót bất cứ một ai, mọi người cùng nhau thông đồng làm bậy!
Nhìn thấy một màn này, mọi người không thể không lắc đầu cảm thán.
Một vị tướng quân trong đó dựng ngón cá š tửu làm việc... thật hào phóng! Chẳng trách người ta còn trẻ tuổi đã có thể ngồi vào vị trí này, là dựa vào bản lĩnh thật chứ đâu nữa!”
“Đúng vậy, hơn trăm vạn lượng phát ra như thế, đây đúng là một người làm nên đại sự!”
Bởi vậy sau đó, mọi người lại càng có tinh thần làm việc hơn, vì bọn họ biết đám người trong giang hồ này đều là bé cưng kinh nghiệm của bọn họ, nhất định phải trông chừng cho kỹ.
Tế tửu tham ô càng nhiều thì bọn họ sẽ được chia càng nhiều, mọi người cùng nhau phát tài!
Trong hoàng cung, nữ đế biết được chuyện này cũng dở khóc dở cười!
“Lâm ái khanh cũng thiệt tình, mỗi lần làm việc đều rất chu toàn nhưng cũng không quên moi móc một khoản tiền! Sau khi moi xong còn không quên chia chác. cho người khác, hoàn toàn mang dáng tham quan, nhất hắn rồi!”
Bạch Quan âm lắc đầu cười khổ: “Đây cũng là lần đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396945/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.