“Bây giờ, chúng ta có thể vào được chưa?” Võ giả có mặt ở đó tức anh ách hỏi.
“Đương nhiên là được rồi!”
Lâm Bắc Phàm nở nụ cười, thu bao tải lại: “Cơ mà, nhắc nhở các vị một câu, sau khi đi vào phải tuân thủ quy tắc, cất kỹ vũ khí bên mình, cũng cất luôn toàn bộ ân oán đi, đừng hở tí là đòi đánh đòi giết, bằng không bản quan chỉ có thể đuổi các ngươi ra ngoài.”
Các nhân sĩ giang hồ gật đầu, bọn họ có thể chấp nhận quy tắc này.
Bọn họ cũng không muốn đánh nhau với người khác trong lúc đang quan sát trận chiến đâu.
“Càng đừng xảy ra xung đột với người triều đình!”
Lâm Bắc Phàm nói: “Sở dĩ chúng ta phái nhiều binh lính như vậy tới đây chủ yếu là để giữ trật tự, để mọi người có một trải nghiệm quan sát thoải mái! Nếu có ai cố tình gây sự vậy đừng trách chúng ta vô tình!”
Các nhân sĩ giang hồ lại gật đầu, bọn họ cũng có thể chấp nhận quy tắc này, lần này bọn họ tới đây là để xem trận chiến chứ không phải để gây sự.
Còn nữa, có một vị Tông Sư tọa trấn ở đây, bọn họ cũng không dám lằng nhằng.
“Thêm một điều cuối cùng nữa!”
Lâm Bắc Phàm mỉm cười, nói: “Vào rồi tốt nhất là đừng ra ngoài nhé, bằng không còn phải thu thêm tiền lần nữa đấy!”
Lần này, đám võ lâm hào kiệt không bình tĩnh nổi nữa mà giãy đành đạch lên.
“Ta đã giao tiền rồi cơ mà, dựa vào cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396944/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.