Mọi người hô lên đầy kinh ngạc: “Đại sư đang… đột phá à?”
Lâm Bắc Phàm thầm quát một câu.
Tông Sư!
Chắc chắn đây chính là Tông Sư rồi!
Ấy thế mà Tịnh Đài đại sư lại trở thành một cường giả Tông Sư!
Phải biết rằng ờ thế gian này, Tông Sư chính là cao thủ đỉnh cấp nhất!
Dầu chỉ là Tông Sư Tam phẩm cũng đủ thể tung hoành thiên hạ rồi!
Tiếp đó, Tịnh Đài đại sư chắp tay, bước lên phía trước mấy bước trông như hẳn ta đang vượt thời không và đến trước mặt Lâm Bắc Phàm.
Khí thế xung quanh người hắn ta đã được thu bớt lại, có vẻ hắn ta đã trờ về trạng thái bình thường rồi.
Thế nhưng mọi người đều không dám coi thường lão hòa thượng này.
“Chúc mùng đại sư! Đầu trúc trăm thước, đại sư lại gần thêm một bước rồi!” Lâm Bắc Phàm chắp tay cười.
Thế nhung Tịnh Đài đại sư lại lùi lại một bước, tránh nhận lễ này của Lâm Bắc Phàm, đoạn nói với vẻ áy náy và e dè vô cùng: “Đứng trước mặt tiên sinh thì ta nào dám xưng đại sư, càng không dám làm tiền bối! Chí có người gan dạ, đầy lòng cống hiến và giàu lòng từ bi như thí chủ đây mới được xưng là đại sư! Chỉ có thí chủ mới là Phật chân chính giữa nhân gian!”
“Đại sư nói quá rồi!” Lâm Bắc Phàm xua tay.
“Đừng gọi ta là đại sư, cứ gọi tiểu tăng là được rồi!”
Tịnh Đài đại sư nói trong sự khâm phục vô ngần: “Nhờ có Phật pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396834/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.