“A di đà phật, các ngươi không hiểu rồi!”
Tiểu hòa thượng chắp tay trước ngực nói với vẻ vô cùng say mê: “Đây chính là buổi sáng được nghe đạo, buổi chiều chết cũng cam lòng! Sư phụ ta một đời cầu Phật, theo đuổi Phật duyên! Khó khăn lắm mới gặp được một vi Phật thật sự, cảm nhận được Phật pháp chân chính nên tất nhiên sẽ thề chết đi theo rồi! Nếu không phải sư phụ mở lời trước thì tiểu tăng cũng muốn thay đổi thái độ, bái Lâm tiên sinh làm sư phụ rồi!”
Mọi người đỡ trán, chán nản nói: “Đúng là hai kẻ điên!”
Đúng lúc đó, mắt thấy cứ tranh luận mãi cũng không xong, lão hòa thượng hơi nghiến răng, bất ngờ xông tới ôm chân Lâm Bắc Phàm, bất chấp danh dự mà nói: “Tiên sinh, nếu ngươi không nhận tiểu tăng lầm đồ đệ, tiểu tăng sẽ ôm chân ngươi thế này mãi, không buông tay ra!”
Lâm Bắc Phàm: “Trời ạ!”
Mọi người: “Vãi!”
Mọi người đều chịu bó tay bó chân luôn
rồi!
Ngươi đường đường là một vị cao tăng đắc đạo, vì bái sư cầu Phật mà lại không cần thể diện nữa hay sao?
Thật sự… thật sự không cần phải làm như thế đâu mà!
Lâm Bắc Phàm lắc chân nhưng lại không làm lão hòa thượng buông ra được, hân đành nói với vẻ bất đắc dĩ: “Ngươi cứ đứng dậy trước đi đã!”
“Ngươi chưa đồng ý thì tiểu tăng sẽ không đứng dậy!” Lão hòa thượng mặt dày đáp.
Lâm Bắc Phàm không biết nên làm thế nào mới phải: “Nhận đồ đệ là chuyện lớn, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396835/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.