Lâm Bắc Phàm lại khiêm tốn từ chối một lần nữa… 
Nữ đế đứng ở giữa, thấy cảnh tượng hài hước này lại rất buồn cười. 
Nàng không khỏi thầm cảm thán. 
Đúng là làm khó cho các quan rồi! 
Đụng phải loại người vừa biết moi móc tiền, vừa giảo hoạt như hồ ly thế kia, bọn họ cũng chỉ có thể dùng cách cho hắn được thăng quan tiến chức để tống hắn đi mà thôi! 
“Được rồi, các ngươi đừng ồn ào nữa!” 
Nữ đế lên tiếng, các quan lập tức im lặng. 
“Các vị ái khanh nói phải lắm!” 
Nữ đế cười nói: “Trong lúc làm việc tại Quốc Tử Giám, Lâm ái khanh không chỉ có thế thanh lọc bầu không khí tại Quốc Tử Giám, nâng cao thành tích học tập của học trò một cách rõ rệt mà còn sáng chế ra nhiều phát minh có lợi cho đất nước, đúng là nên được thăng thêm một bậc quan!” 
Bách quan mừng rỡ, cùng nói: “Bệ hạ thánh minh!” 
“Nhưng đúng như Lâm ái khanh đã nói, thời gian hẳn làm quan còn quá ngắn, kinh nhiệm ít ỏi, không đủ năng lực, đúng là nên ờ lại Quốc Tử Giám rèn luyện thêm một thời gian! Mặt khác, nếu không có Lâm ái khanh giám sát chặt chẽ thì trầm thật sự không yên tâm về việc phát minh những bảo khí có ích cho nước cho dân này!” 
Đến lượt Lâm Bắc Phàm mừng rỡ: “Bệ hạ thánh minh!” 
“Cho nên, trầm nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng cũng nghĩ ra được một ý kiến hay!” 
Nữ đế cố gắng nhịn cười mà nói: “Chúng ta có thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396779/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.