Đây là lần đầu tiên Lâm Bắc Phàm tiếp xúc gần với Bạch Thanh Hoàn đêh vậy, nhưng cố gắng lắm hắn cũng chỉ có thế nhìn thấy hình dáng cơ thể và đường nét ngũ quan mà thôi.
Cứ như thể trên người nàng ta có một lớp sương mù, mãi mãi không thể nhìn rõ được vậy.
Đúng là một cô gái thần bí khiến người ta mê đắm.
Lúc này, Lý Sư Sư đã tự giác rót rượu cho Bạch Thanh Hoàn rồi.
Bạch Thanh Hoàn khẽ gật đầu, uống hết chén rượu ấy nàng ta nhìn sang Lâm Bắc Phàm rồi tò mò hỏi: “Dùng sắt thép chế tạo nên con thuyền cồng kềnh như thế, tại sao nó vần có thể nổi trên mặt nước được?”
“Bởi vì nước có lực nổi nên có thế nâng đỡ mọi thứ!”
Lâm Bắc Phàm cười bảo: “Lực nổi càng lớn có thể nâng đỡ vật thể càng nặng! Lực nổi của nước không liên quan gì tới trọng lượng hay vật liệu làm nên vật thể, mà liên quan tới lượng nước bị đấy đi để nhường chỗ cho vật
thể đó khi nó ở dưới nước! Lượng nước bị đấy đi càng nhiều thì lực nổi mà vật thế đó có được càng lớn, vậy nên tất nhiên sắt thép có thế nổi trên mặt nước rồi…”
Lâm Bắc Phàm dùng cách nói dề hiểu để giải thích về lực nổi của nước với Bạch Thanh Hoàn.
“Ồ!” Bạch Thanh Hoàn gật đầu, như đã hiểu mà cũng như chưa hiểu.
“Vậy còn tại sao khí cầu lớn lại bay lên được?”
“Cũng là vì lực nổi mà thôi!”
“Thế giới mà chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396780/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.