“Được rồi Lâm ái khanh, các quan đã nói xin lỗi rồi, ngươi đừng làm khó bọn họ nữa!” Nữ đế nhịn cười nói.
“Vâng, thưa bệ hạ!” Lâm Bắc Phàm thấy vậy đành bỏ qua.
Các quan âm thầm thở phào nhẹ nhõm, trong lòng lại sinh ra vài phần biết ơn nữ đế.
Nhưng tới khi nghĩ lại vẩn cảm thấy rất uất ức!
Hắn đánh con của bọn họ, lừa nhiều tiền của bọn họ như thế, vậy mà bọn họ còn phải xin lỗi hắn…
Lý lẽ ở đâu?
Công bằng ở đâu?
Bọn họ đã làm quan rất nhiều năm nhưng hôm nay chính là lần nhục nhã nhất!
Đột nhiên, Lại bộ thượng thư Cao Thiên Diệu bước ra, chắp tay lớn tiếng nói: “Khởi bẩm bệ hạ, trong khi làm ti nghiệp tại Quốc Tử Giám, Lâm Bắc Phàm đã nâng cao được tính kỷ luật và phẩm chất đạo đức của học trò, tạo ra môi trường học tập thân thiện đoàn
kết, tích cực tiến bộ, nâng cao thành tích học tập của học trò!”
“Hơn nữa, cùng lúc đó, hẳn còn dẫn dắt các học trò nghiên cứu, phát minh ra rất nhiều bảo khí có ích cho nước cho dân, quả là tấm gương cho các quan, rường cột của nước nhà! Triều đình không thể đê’ nhân tài này bị mai một, cho nên thần xin bệ hạ thăng thêm một cấp quan cho Lâm ti nghiệp, mong bệ hạ ân chuẩn!”
Các quan bối rối!
Lại bộ thượng thư lên cơn điên gì vậy?
Tại sao lại đề nghị nữ đế thăng thêm một cấp quan cho Lâm Bắc Phàm chú?
Có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396778/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.