- Phu quân cần giúp gì không?
Cô bịt mặt lại nên hắn không nhận ra. Hắn nắm lấy, bẻ ngược tay của hắc y nhân đó ra sau. Nhưng nghĩ lại cái giọng này sao...quen quá....
- VyVy.... là nàng sao?
Cô cởi miếng vải che mặt mình ra, định nhào tới ôm hắn nhưng hắn tránh ra, nắm chắc hai vai cô gằng giọng.
- Ai cho nàng tới đây.....khoan đã nàng theo dõi ta sao?
* Gật....gật*
Hắn ôm đầu bất lức, rất nhanh sau đó hắn liền nắm lấy tay cô rời đi. Nhìn thấy vậy cô vội vàng kéo hắn lại.
- Không phải chàng định vào trong sao. Ta muốn đi cùng chàng.
- Ta không cho nàng theo... ở đây rất nguy hiểm. Hơn nữa nàng phải nghĩ tới đứa bé trong bụng nàng nữa chứ, ta không thể mạo hiểm được.
Hắn vẫn không quan tâm tới cô, mà kéo cô đi ra khỏi khu rừng. Đột nhiên hắn cảm nhận được tiếng nấc nhẹ của cô. Quay ra sau nhìn, thì đúng thật vậy. Hai mắt cô rưng rưng nước mắt, nhìn về phía hắn bộ dạng ủy khuất.
- Hức.... hức..... thiếp cũng muốn đi với chàng mà. Thiếp cũng lo cho chàng, rõ ràng đây là chuyện của hai chúng ta. Sao để cho một mình chàng phải gánh chứ....hức....hức.....đi mà~ A Vũ cho thiếp đi chung đi.... thiếp hứa sẽ cẩn thận. Hơn nữa chàng sẽ bảo vệ thiếp không phải sao.....hì....hì.
Cô đã làm tới mức này thì hắn cũng hết cách, đành cho cô đi theo. Hai người lại đi tới gần miệng giếng, để kiểm tra xem dưới giếng có nước không. Hắn lấy một hòn đá nhỏ thả vào trong rồi áp tai vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vao-vuong-phi-that-sung/869034/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.