Vừa mở ra thì có rất nhiều quả màu trắng theo mô tả mà Lưu Chấn đã đưa ra, lăn lông lốc ra ngoài . Lưu Chấn mỉm cười lẩm bẩm:
"Quả nhiên!"
Hoàng thượng ngồi bên cạnh lập tức hỏi:
"Sao thế?"
Lưu Chấn ngước lên nhìn hoàng thượng đáp và đồng thời cũng nói thật to cho mọi người cùng nghe:
"Lão gia! Nguồn gốc căn bệnh chính là từ loại quả này gây ra!"
Nghe Lưu Chấn nói xong, tất cả mọi người đồng loạt rì rầm to nhỏ. Lưu Chấn lại nói tiếp:
"Đây là một loại quả dại mà con người không thể ăn, bởi nó chứa một lượng nhỏ độc tố. Khi ăn nó vào, người có sức khỏe tốt thì bị nhẹ chỉ nổi mẫn đỏ, còn nếu sức khỏe yếu thì nặng hơn chút khi nổi mẫn đỏ sẽ rất ngứa, còn nếu gặp tình huống nặng hơn nữa thì sẽ là tình huống xấu nhất ạ !"
Dân làng bàng hoàng khi nghe Lưu Chấn giải thích. Khuôn mặt ai nấy đều hiện lên sự hoang mang, sợ hãi. Lưu Chấn cười dịu dàng nói :
"Nhưng cách chữa trị cũng rất đơn giản, chỉ cần cho người bệnh ăn một lúc nhân sâm nhỏ là sẽ bình phục ngay ạ!"
Cách chữa trị mà Lưu Chấn nhắc đến khiến dân làng lại một lần nữa xôn xao:
"Nhân sâm? Chúng ta làm gì có tiền để mua thứ quý hiếm đó!"
"Đúng vậy, phải làm sao bây giờ đây?"
Tiểu Ninh tử lập tức lên tiếng trấn an:
"Mọi người yên tâm! Thần y đã bảo rằng sẽ chữa trị không cần tiền rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-thai-giam-cua-hoang-de/3651166/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.