Buổi sáng, Vân Hạc đến Thẩm phủ từ sớm. Bây giờ Thẩm phủ cũng được trang trí rất vui mừng. Được hạ nhân Thẩm gia dẫn vào, Vân Hạc đi vào thao trường của Thẩm gia.
Lúc này, Thẩm Hinh đang cầm Thương Vân Văn huấn luyện mười cá nhân được Thẩm phủ chọn ra kia.
Không có áo giáp, bọn họ đặt bao cát lên cánh tay và trên đùi.
Mọi người nhìn thấy Vân Hạc đi vào, đều dừng tập luyện, hành lễ với Vân Hạc.
Vân Hạc còn chưa nói gì, Thẩm Hinh đột nhiên khẽ quát: "Tiếp tục luyện tập! Các ngươi nghe rõ cho ta! Không có lệnh, lính không được dừng lại! Nếu có lần sau, xử lý theo quân pháp!"
Chậc!
Nữ tử này còn có dáng vẻ của một tướng quân!
Trên mặt Vân Hạc hiện lên ý cười, hắn lại nói với mọi người: "Nghe tiểu thư các ngươi."
Có Vân Hạc mở miệng, mọi người đều tiếp tục tập luyện.
Vân Hạc cũng không làm phiền bọn họ, chỉ ngồi xuống một bên, lắng lặng làm khán giả quan sát bọn họ tập luyện.
Phương pháp huấn luyện của Thẩm Hinh rất đơn giản, để cho mười người này bảo vệ một cọc gỗ, mà nàng thì lại tấn công vào cọc gỗ.
Vân Hạc vừa nhìn là biết, cọc gỗ kia tượng trưng cho hẳn. Được!
Không tồi!
Nữ tử này dữ như cọp, nhưng làm việc vẫn đáng tin.
Có năm trăm binh lính do Đỗ Quy Nguyên huấn luyện, còn có những người này của Thẩm phủ, công tác bảo vệ hắn coi như rất nghiêm ngặt.
Người bình thường muốn gϊếŧ chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3462931/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.