Sự suy tính này, sự ẩn nhãn này, thật là đáng sợi Nếu không phải hắn có xuất thân không tốt, không có nền măng, những Hoàng tử khác trong triều, chỉ sợ không ai có tư cách tranh giành vị trí Thái tử với hắn!
Nếu hắn có thể nắm được quân sự và chính trị ở Sóc Bắc, chắc chắn sẽ bước lên mây!
Ha ha!
Văn đế ơi Văn đế!
Ngươi bắt nạt Thẩm thi ta mẹ góa con côi, không ngờ lại đưa tới một người xuất sắc như vậy đến Thẩm gia tôi.
Quả nhiên người tính không bằng trời tính! Xem ra, bản thân có thể yên tâm chuẩn bị rời khỏi Hoàng thành rồi!
Thẩm phu nhân âm thầm vui vẻ, lại đột nhiên cắt ngang lời Vân Hạc: "Lục điện hạ, ngài cảm thấy Tử Nhi thế nào?”
Cái gì?
Mí mắt Vân Hạc bỗng nhảy dựng.
Tình huống gì vậy?
Bà bỗng hỏi cái này để làm gì?
Chẳng lẽ bà đang thử tâm tư của mình với Diệp Tử?
Bà đang thử hắn?
Không thể nào!
Bà không ở phủ của hắn, sao có thể nhìn ra tâm tư của hắn được?
Vân Hạc thoáng trầm ngâm, hắn mỉm cười nói: "Tẩu tử rất tốt, đối nhân xử thế thông minh, làm việc giỏi giang! Tẩu tử là người lo liệu mọi chuyện trong phủ thay ta, ta rất yên tâm!”
"Xem ra ấn tượng của điện hạ với Tử Nhi rất tốt!”
Thẩm phu nhân cười, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Vân Hạc: "Điện hạ nguyện ý nhận Tử Nhi làm thϊếp?"
Ẩm!
Trong đầu Vân Hạc vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3462932/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.