Sau khi nghe lời Văn Đế nói, quần thần lập tức hiểu rõ.
Gian tế!
Trong triều có người âm thầm cấu kết với Bắc Hoàn! Thảo nào Văn Đế lại tức giận đến thế.
Quả nhiên có người sắp gặp xui xẻo rồi.
Vân Lệ và Từ Thực Phủ lắng lặng nhìn nhau, trong lòng không ngừng cười thầm.
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của bọn họ, Ban Bố đã hành động theo kế hoạch.
Vân Lệ giương mắt nhìn Vân Hạc, trong lòng không ngừng cười lớn.
Ranh con vô dụng, đây chính là kết cục khi dám đắc tội ta.
Vân Hạc cúi thấp đầu xuống, trong lòng thầm cảm thấy may mắn.
Mẹ nó, may mà lão tử sắp xếp sớm, nếu không e rằng lần này sẽ bị bãy chết.
Mục Thuận khom người, hai tay nhận lấy thư trong tay Văn Đế, cất cao giọng đọc trước mặt tất cả mọi người: "Lục hoàng tử điện hạ..."
Nội dung bức thư cũng rất đơn giản.
Ban Bố dùng thư báo cáo Vân Hạc, lúc trước trên tiệc đón tiếp, hắn ta đã phối hợp diễn một vở kịch với hắn, hôm nay lúc thương lượng việc xin lương thực đã nhờ Vân Hạc giúp đỡ thêm, nếu chuyện này thành công thì Bắc Hoàn ắt có hậu tạ.
Mọi người nghe nội dung ông ta đọc xong đều nhìn vào Vân Hạc.
Mục Thuận vừa mới đọc xong, cả triều lập tức xì xào bàn tán.
"Thảo nào Lục hoàng tử có thể giải được khối rubik kia, thì ra đã sớm có âm mưu."
"Chỉ sợ chuyện đánh cược phía sau đều là chuyện bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3438312/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.