“Hai người ra biển từ sáng sớm sao?”, Kim Phi hỏi thăm.
Chỉ trong một vài tiếng đồng hồ đã nhặt được nhiều loại hải sản như vậy.
Như vậy cũng có thể đoán ra ông cụ và cô bé này ra biển từ rất sớm.
“Đây đều là ông Quy nhặt. Trời sáng ta đi đưa cơm cho ông ấy lại thấy ông ấy không có nhà nên mới tới đây tìm”.
Cô bé đáp: “Ông Quy lớn tuổi rồi, ở đây còn có sình lầy, ta sợ ông ấy không xoay xở được”.
“Ông Quy chính là ông nội của Thuỷ Oa mà ngươi nhắc đến sao?”, Kim Phi hỏi.
Lúc còn ở Kim Xuyên, cái tên mà Kim Phi thường xuyên nghe Thẩm Tú Tú nhắc đến nhất chính là Thuỷ Oa, sau đó chính là ông Quy – ông nội của Thuỷ Oa.
“Đúng vậy, đúng vậy, ông ấy chính là ông Quy”, cô bé gật đầu lia lịa: “Thuỷ Oa nói, mặc dù ông Quy không phải ông nội ruột của cậu ấy nhưng còn thân hơn cả ông nội ruột!”
“Vậy Thuỷ Oa đâu rồi, sao không đi thu lưới giúp ông ấy?”, Kim Phi hỏi.
“Thuỷ Oa theo Trịnh tướng quân đi biển rồi”, Thẩm Tú Tú đáp: “Ta cũng muốn đi, nhưng Trịnh tướng quân không cho phép… Cũng không biết giờ họ thế nào rồi?”
“Yên tâm, giờ họ vẫn rất ổn”, Kim Phi an ủi.
“Thật vậy sao?”
“Đương nhiên là thật, ta đã lừa ngươi bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3428707/chuong-3758.html