Kim Phi thấy ông Quy thành khẩn như vậy thì cũng không câu nệ chuyện xưng hô nữa.
“Kim tiên sinh, Thuỷ Oa và Trịnh tướng quân đi đâu rồi? Ta đã hỏi người của thuỷ quân, họ đều không nói với ta. Ngài có thể nói cho ta biết được không?”
Thẩm Tú Tú ngẩng đầu lên hỏi.
Ông Quy ban đầu không dám nhìn Kim Phi. Nhưng khi nghe Thẩm Tú Tú hỏi vậy thì cũng ngẩng đầu lên.
“Ta nói cho ngươi biết, nhưng ngươi không được nói cho người khác. Ngươi có làm được không?”, Kim Phi hỏi.
Lúa nước L và cây bông vải cũng không phải vấn đề tuyệt mật, nói cho Thẩm Tú Tú cũng không sao.
“Được”, Thẩm Tú Tú lập tức gật đầu: “Ta đảm bảo sẽ không nói cho ai”.
“Ta cũng sẽ không nói đâu“, ông Quy cũng đảm bảo.
“Họ đi đến một nơi rất xa ở phía Nam, đi tìm hạt giống của một loại cây lương thực rất quan trọng”, Kim Phi đáp.
“Là lúa nước L sao?”, ông Quy hỏi.
“Sao ông lại biết đến lúa nước L?”, Kim Phi thoáng ngạc nhiên hỏi.
“Người đưa thư đọc báo cho chúng tôi nghe thường xuyên nhắc tới nó”, ông Quy đáp.
Kim Phi nghe xong thì không khỏi mỉm cười.
Nhật báo Kim Xuyên quả thực từng viết về lúa nước L, ban nãy y nhất thời không nhớ ra.
“Đúng là bọn họ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3428708/chuong-3759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.