Có những thành tích này, Lạc Lan hiện giờ đã là phó hội trưởng của thương hội Kim Xuyên giống Nguyên Thái Vi, địa vị chỉ kém hơn chức tổng hội trưởng của Đường Tiểu Bắc.
Để Lạc Lan tự mình tới nước K, quả thực không phù hợp với thân phận của cô ấy.
“Bệ hạ, nếu ban đầu không nhờ tiên sinh mua ta về từ bọn buôn người thì bây giờ không biết ta đã trở thành bộ xương ở hẻm núi nào nữa kìa, làm gì có Lạc Lan của bây giờ chứ?”
Khuôn mặt Lạc Lan nghiêm túc trả lời: “Hơn nữa tiên sinh từng nói, trong công việc chỉ có sự phân công lao động là khác biệt, không phân cao thấp sang hèn, chỉ cần bệ hạ cần, người dân cần, Đại Khang cần, Lạc Lan có thể làm bất cứ điều gì!”
“Ở đây chỉ có hai chúng ta, nên không cần phải nói những lời hoa mỹ như thế đâu.” Cửu công chúa tức giận liếc nhìn Lạc Lan.
“Bệ hạ, ta nói như vậy thực sự không phải là đang nói suông đâu.”
Lạc Lan nói: “Thực ra không giấu gì bệ hạ, từ sau khi ta trở thành phó hội trưởng, mỗi ngày đều có những bảng báo cáo xem không hết, các khoản mục tính không xong, so sánh mà nói thì ta vẫn thích những ngày tháng phát triển thị trường ở kinh thành hơn.”
“Thật sao?”
“Đương nhiên là thật rồi.” Lạc Lan đáp: “Bệ hạ không biết vừa rồi Tiểu Ngọc nói về nhiệm vụ, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3386040/chuong-3628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.