“Nếu đã biết nhau rồi vậy chúng ta bắt đầu bàn chuyện chính sự thôi.”
Kim Phi nhìn Tiểu Ngọc: “Lạc Lan vừa đến, cô nhắc lại nhiệm vụ một lần nữa cho cô ấy nghe đi!”
“Dạ!” Tiểu Ngọc đáp, nhắc lại nội dung nhiệm vụ mà vừa nãy Kim Phi nói đến cho Lạc Lan nghe.
Đợi Tiểu Ngọc nói xong, Kim Phi hỏi: “Đã rõ chưa?”
“Đã rõ rồi.” Lạc Lan tổng kết nói: “Tiên sinh phái ta và trung đội trưởng Uông đến nước K, dùng châu Thủy Ngọc đổi một lô hạt giống lúa nước L về từ trong tay bọn cường hào bản địa!”
“Không chỉ là lúa nước L, mà còn cả cây bông vải, dưa chuột, cà tím, cà rốt!” Kim Phi nói: “Chỉ cần là hạt giống rau củ lương thực mà Đại Khang chúng ta không có, có thể đổi được thì cứ đổi một ít, nhưng chủ yếu là lúa nước L và cây bông vải, có thể đổi được bao nhiêu thì đổi bấy nhiêu!”
“Rõ!” Lạc Lan nghiêm túc gật đầu: “Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!”
“Lão Uông, nhiệm vụ lần này của ngươi là dẫn đường cho Lạc Lan và bảo vệ cho sự an toàn của cô ấy và hạt giống cho đến khi người của thủy quân chuyển hạt giống lên thuyền, đã rõ chưa?”
Kim Phi nhìn Lão Uông.
“Rõ!” Lão Uông thẳng lưng đáp: “Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!”
“Lão Uông, ta sắp xếp cho Lạc Lan chỉ đạo nhiệm vụ lần này, trong lòng ngươi đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3386039/chuong-3627.html