Vận may của Quan Hạ Nhi khá tốt, lúc cô mới chạy đến, Chu Cẩm vừa mới ra khỏi phòng phẫu thuật không lâu, vẫn đang ăn cơm.
Nghe tin công chúa Lộ Khiết bị sốt, Chu Cẩm vội vàng ăn cơm rồi đi theo Quan Hạ Nhi đến làng Quan Gia.
Không có Quan Hạ Nhi ở đây, Kim Phi cũng không tiện ở lại gian nhà chính nên đã đi đến dưới tán cây trong sân, im lặng chờ đợi.
Chưa ngồi được bao lâu, Băng Nhi đã vội vàng chạy đến.
Cô gái vốn vẫn luôn lạnh lùng, giờ đây lại đầy vẻ luống cuống, giọng nói cũng mang theo tiếng nức nở: “Tiên sinh, tiên sinh, điện hạ hôn mê rồi!”
“Hôn mê rồi?” Kim Phi đứng bật dậy.
Vào lúc nấy, khi Băng Nhi nói công chúa Lộ Khiết thích ngủ nướng, công chúa Lộ Khiết không có phản ứng gì mà chỉ ngơ ngác nhìn y, Kim Phi cảm thấy trạng thái của cô ta hơi có vấn đề.
Không ngờ rằng cô ta lại hôn mê nhanh đến thế.
Lúc này Băng Nhi đã hoàn toàn hoảng loạn, ở Đại Khang này, ngoại trừ Giang Văn Văn và Kim Phi ra, cô ta không quen biết ai cả. Giang Văn Văn chỉ là một nhân viên hộ tống, mà Kim Phi lại là sư phụ của Chu Cẩm, Băng Nhi chỉ có thể cầu xin Kim Phi giúp đỡ: “Tiên sinh, ngài mau đến xem điện hạ đi!”
Thật ra Kim Phi không muốn vào trong cho lắm.
Bởi vì y biết y đang ở đâu.
Mặc dù giỏi chế tạo máy móc nhưng y thực sự không biết nhiều về y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3384566/chuong-3481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.