Băng Nhi lo lắng cho công chúa Lộ Khiết, lạnh lùng nói với Thiết Chùy: “Tránh
ra”. Nhưng Thiết Chùy không động đậy, các cận vệ khác thấy thế cũng bao vây lại. Không ít người còn cho tay vào túi.
Ngay lúc Băng Nhi chuẩn bị ra tay, Quan Hạ Nhi chạy đến ngăn giữa cô ta và Thiết Chùy, giải thích với Thiết Chùy: “Là tướng công bảo Băng Nhi vào”.
Nghe thế, Thiết Chùy đưa mắt nhìn vào trong, vừa lúc nhìn thấy Kim Phi bước ra.
“Thiết Chùy, để cô ta vào đi, ta có vài lời muốn hỏi cô ta”. Nói xong, Kim Phi vẫy tay với Băng Nhi.
Thật ra tự Thiết Chùy cũng hiểu rõ, nếu Băng Nhi muốn hại Kim Phi thì có quá nhiều cơ hội, mình cũng không cản được.
Hơn nữa Kim Phi đã nói thế, anh ta bèn nghiêng người đứng sang một bên. Băng Nhi trợn mắt nhìn anh ta, nhanh chân bước vào trong.
Đầu tiên cô ta lo lắng nhìn công chúa Lộ Khiết, sau đó nhìn Kim Phi: “Tiên sinh muốn hỏi gì?”
“Điện hạ các cô sốt từ lúc nào?”, Kim Phi hỏi. “Chuyện này..., Băng Nhi ngẫm nghĩ, cúi đầu đáp: “Ta cũng không biết...”
“Cô không biết hả?”, Kim Phi sửng sốt: “Có phải cô là thị nữ bên cạnh cô ta không thế? Điện hạ bị sốt mà cô cũng không biết?”
“Hai ngày nay điện hạ cứ không ngủ được, chỉ cần có chút động tĩnh là sẽ tỉnh dậy, chiều hôm qua ta thấy điện hạ ngủ say nên không dám quấy rầy, muốn ngài ấy ngủ thêm một lát...”, Băng Nhi giải thích.
“Chiều hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3384565/chuong-3480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.