Nhưng nhìn trạng thái của Bắc Thiên Tâm hiện giờ có vẻ khá tốt, nhìn thấy Kim Phi và Quan Hạ Nhi đi đến vẫn có thể mỉm cười với hai người họ.
"Thiên Tâm, muội không sao chứ?" Quan Hạ Nhi vội bước đến, ngồi xổm xuống, nắm lấy tay Bắc Thiên Tầm quan tâm hỏi.
“Không phải chỉ là sinh con thôi sao, thế thì có chuyện gì được chứ?” Bắc Thiên Tâm nâng cằm lên và tỏ ra dáng vẻ không quan tâm.
“Tỷ tỷ, tỷ không biết đấy thôi, lúc ta đến thì Thiên Tâm tỷ tỷ đã sinh đứa nhỏ xong rồi, đang cầm dao cắt dây rốn!" Nhuận Nương nói theo.
Quan Hạ Nhi đã từng sinh con, biết rõ chuyện này nguy hiểm đến mức nào, nghe Nhuận Nương nói như thế, dù cho nhìn thấy Bắc Thiên Tâm không sao nhưng cô vẫn sợ hãi.
Cô muốn đưa tay ra đánh Bắc Thiên Tâm một cái nhưng nhìn thấy cô ấy như vậy thì lại bỏ tay xuống.
Cuối cùng cô vươn tay gõ nhẹ vào trán Bắc Thiên Tâm một chút: “Bình thường muội dũng mãnh thì thôi đi nhưng sắp sinh em bé sao có thể liều lĩnh như vậy? Muội không ngoan ngoãn chờ ở nhà đi, sao lại còn cưỡi ngựa đi xa như vậy, may sao vị trí bào thai của muội ngay ngắn, nếu vị trí bào thai không ngay ngắn thì muội và đứa nhỏ đều rất nguy hiểm!”
“Đây có là gì đâu, trước kia ở trại huấn luyện, có một tỷ muội trong lúc huấn luyện dã chiến bị con báo cào vào bụng, ruột lòi ra ngoài, kết quả là tỷ ấy dùng ruột giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3383229/chuong-3414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.