Chương trước
Chương sau
Hơn nữa bình thường đội bay, đều là một chiếc phi thuyền mang theo mấy chiếc khinh khí cầu, nếu bị chim ưng công kích hoặc những thứ tương tự khác, thì khinh khí cầu sẽ che chắn cho phi thuyền.

Bây giờ chỉ thấy mỗi phi thuyền, không thấy khinh khí cầu đâu cả, điều này cực kỳ không bình thường.

Quay đầu nhìn những cột khói bất thường từ các công xưởng ngoài làng, Lý Địch thầm nghĩ: “Chẳng lẽ tiên sinh biết ta dẫn sứ giả Cao Nguyên đến, nên cố tình phô trương võ lực ư?”

Cậu bé đang suy nghĩ, đột nhiên thấy phi thuyền đang xếp thành hàng nhanh chóng bay lên không trung.

Khi lên đến độ cao nhất định, Lý Địch đột nhiên thấy có một chấm đen nhỏ nhảy xuống từ phi thuyền.

Nhìn điểm đen quơ tay quơ chân miễn cưỡng có thể đoán ra được, đây là con người. Lúc này ống nhòm vẫn đang trong tay Nathan, ông ta điều chỉnh tiêu cự để

nhìn điểm đen cho rõ, sau đó bị dọa sợ thiếu chút nữa đã ném ống nhòm ra ngoài.

Ông ta lắp ba lắp bắp hỏi: “Lý... Lý đại nhân... Đó là con... Người sao? Hắn... hắn phạm tội gì... Mà phải chịu hình phạt tàn khốc như vậy?”

Vừa rồi Lý Địch nói ném ông ta xuống, nhưng ông ta không thèm để ý, bây giờ †ận mắt nhìn thấy có người từ trên phi thuyền rơi xuống, Nathan bỗng nhiên cảm thấy sau lưng lạnh toát.

Hóa ra Lý đại nhân không phải cố ý hù dọa, Đại Khang thật sự sẽ ném người †ừ trên trời xuống!

Từ nơi cao như vậy ngã xuống, không phải thịt nát xương tan ư? Hình phạt tàn khốc này, còn khủng khiếp hơn chém trăm mảnh!

Ngay khi Lý Địch chuẩn bị nói chuyện, lập tức thấy trên bầu trời xuất hiện một đoàn bóng đen, sau đó bóng đen đột nhiên lớn hơn.

Bóng người đang rơi xuống nhanh chóng dừng lại, tốc độ lập tức giảm xuống. Lý Địch ngay lập tức hiểu ra, suy đoán vừa nấy của cậu bé là chính xác. Đúng là Kim Phi đang phô trương võ lực!

Vì vậy, Lý Địch hắng giọng, làm ra vẻ thờ ơ, xua tay nói: “Đừng ngạc nhiên như vậy, đây chẳng qua là lính nhảy dù của chúng ta đang luyện tập mà thôi!”

“Lính nhảy dù?” Nathan tò mò hỏi: “Lính nhảy dù là như nào?”

“Lính nhảy dù chính là binh lính cõng dù nhảy từ trên cao xuống!” “Nhảy dù xuống? Nhảy dù?” Nathan càng tò mò hơn.

Mấy từ mà Lý Địch nói, một chữ ông ta cũng chưa từng được nghe. “Xin hỏi Lý đại nhân, như thế nào là nhảy dù? Làm sao để nhảy dù?” “Cái này...”

Lý Địch nghiêng đầu nhìn nhân viên hộ tống: “Nhị ca, ta nhớ ngươi đã từng được huấn luyện qua lớp lính nhảy dù, ngươi giải thích cho ông ta nghe đi?”

“Được.” Nhân viên hộ tống đi đến giỏ treo bên cạnh, lấy ra một cái túi đeo lưng ở bên trong: “Đây chính là cái dù, cõng nó trên lưng khi nhảy xuống sẽ không

bị té chết!”

Dù trên phi thuyền cũng giống như túi cứu sinh trên ca-nô vậy, đây là trang bị tiêu chuẩn trên mỗi chiếc phi thuyền.

Ngộ nhỡ nếu gặp phải nguy hiểm, thì còn dùng để chạy thoát thân.

Nathan đưa tay sờ thử túi đeo lưng, hiếu kỳ hỏi: “Cũng cái vật nhỏ này sẽ không bị té chết ư? Sao nó có thể làm được chứ?”

“Cái này...”

Nhân viên hộ tống gãi đầu, trong lúc nhất thời không biết phải giải thích sao cho Nathan hiểu.

Nhìn xuống dưới, phát hiện lúc này vẫn còn cách làng khá xa, quay đầu nhìn Lý Địch: “Lý đại nhân, không thì để ta biểu diễn cho ông ta xem thử?”

Là lính nhảy dù, khi thấy đồng đội cũ đang nhảy dù cách đó không xa, anh ta cũng hơi ngứa nghề.

“Độ cao như này có được không?” Lý Địch hỏi.

Cậu bé đã từng phỏng vấn lính nhảy dù, nên biết khi nhảy dù cần phải đạt tới một độ cao nhất định, nếu như độ cao không đủ, nếu nhảy xuống dưới không kịp bung dù, vậy thì sẽ thật sự té chết.

Nhân viên hộ tống nhìn xuống, gật đầu nói: “Ta sẽ mở dù lúc nhảy xuống, vừa kịp, càng có thể nhìn rõ hơn!” ụ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.