"Hầu gia, ta có thể nói, nhưng chúng ta phải đảm bảo với nhau trước, lát nữa ngài không được đạp tai"
Từ Kiêu đi sang bên cạnh mấy bước, rời khỏi phạm vi đá đạp của Khánh Hoài.
"Ngươi có nói hay không, không nói thì khỏi nói!"
Khánh Hoài liếc Từ Kiêu.
"Nói!"
Từ Kiêu liếc nhìn cửa, sau đó nhỏ giọng nói: "Hầu gia, bệ hạ và Kim tiên sinh thoạt nhìn là muốn cất nhắc một nhóm huynh đệ của quân Thiết Lâm chúng ta, nhưng việc này rõ ràng là muốn rút nòng cốt của chúng ta đi, khiến chúng ta suy yếu!"
"Ta biết,' Khánh Hoài gật đầu, sau đó hỏi ngược lại: "Vậy ngươi cảm thấy chúng ta phải làm gì đây?"
"Cái này..."
Từ Kiêu bị hỏi thì cứng họng.
Đúng vậy, phải làm gì đây?
Nếu như Cửu công chúa chỉ cần người, bọn họ còn có thể tùy tiện tìm một đám người già yếu bệnh hoạn trong quân Thiết Lâm đưa qua, nhưng danh sách tên của quân Thiết Lâm cũng giao đến bộ Binh rồi, Cửu công chúa trực tiếp ghi trong thư bảo muốn thuyên chuyển người nào, đã hoàn toàn chặn được nước đi này!
"Nhưng chúng ta thật sự phải đưa những huynh đệ này đến Xuyên Thục sao?”
Từ Kiêu hỏi với vẻ mặt đau khổ: "Những người bệ hạ muốn này cũng đều do chúng ta vất vả bồi dưỡng mà!"
Nếu như xem một đội ngũ là một người, binh lính bình thường là máu thịt, cán bộ cấp cao là đầu óc, cán bộ cơ sở và cán bộ cấp trung chính là xương sống.
Danh sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382635/chuong-3347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.