Nghe mệnh lệnh của Trần An Tiệp, thế tấn công của quân Tần Vương càng trở nên ác liệt hơn.
Ở bên khác, Lý Lăng Duệ cũng ra quyết định y như vậy.
May mắn thay, Kim Phi vừa xuất hiện, nhuệ khí đã được nâng lên, quân Thục liều chết giữ vững phòng tuyến.
Thấy chiến sự đã tạm thời ổn định, Kim Phi lập tức xoay người, quay về chế tạo đạn cho súng trường.
Thực ra sĩ khí của binh lính chính là một loại máu dũng cảm, khi thương vong ngày càng nhiều, đạn dược ngày càng ít, tinh thần của quân Thục sẽ dần sa sút.
Mặc dù Kim Phi luôn ở trong nhà đá làm đạn, nhưng đã bố trí cận vệ chú ý đến chiến trường, nếu thấy tình hình chiến trường có dấu hiệu sụp đổ, cận vệ nhanh chóng đi báo cho Kim Phi biết.
Kim Phi đi lên xem xét tình hình trận chiến, sau đó quay đầu nhìn hướng gió của lá cờ trên cột cờ và vị trí của mặt trời, trong đầu suy nghĩ một lúc, rồi ra dấu cho cận vệ sau lưng.
Một lúc sau, hai luồng khói báo động từ bãi đất trống trên sườn núi bắn lên trời, một đen một đỏ.
“Các huynh đệ, kiên trì giữ vững, tiên sinh đã đốt khói báo động, quân tiếp viện sẽ đến nhanh thôi!”
Dù là quan văn thư hay là chính trị viên họ đều lao ra tiền tuyến để cổ vũ quân Thục.
“Haha, ta nói đúng mà, nhất định sẽ có quân tiếp việnỊ”
“Các huynh đệ, đừng hoảng sợ, chờ quân tiếp viện của chúng ta đến, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381798/chuong-2698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.