Hàn Phong nói: "Ta tìm đến phu nhân, chính là hy vọng phu nhân có thể hạ lệnh cho đội súng kíp, bảo vệ tiên sinh phá vòng vây!"
"Đội súng kíp?" Tả Phi Phi nhìn xuống phía dưới một cách theo bản năng.
Vị trí phòng thủ của đội súng kíp đều vô cùng quan trọng, nếu như rút lui đội súng kíp, sợ rằng trận tuyến lập tức sẽ tan vỡ.
Vậy nỗ lực vừa rồi của Kim Phi, cũng không còn chút ý nghĩa nào?
Hàn Phong liếc mắt đã nhìn ra lo lắng Tả Phi Phi, nói nhanh: "Phu nhân, hẳn là người cũng có thể nhìn ra, nhiều nhất cũng chỉ kiên trì một ngày nữa thôi, chúng ta sẽ không chịu nổi, đến lúc đó tất cả mọi người sẽ chết!
“Phu nhân, người mau hạ lệnh đi, nếu không sẽ không kịp nữa!"
Lời của Hàn Phong mặc dù tàn nhãn, nhưng lại là lời nói thật.
Quân Thục tuy rằng tạm thời ổn định trận địa, nhưng sẽ không kiên trì được bao lâu.
Đến lúc đó, tất cả mọi người đều sẽ chết!
Nghĩ tới đây, Tả Phi Phi cắn răng, tháo binh phù từ bên hông, đưa cho Hàn Phong.
Hàn Phong vừa chuẩn bị đưa tay ra nhận, lại phát hiện bên cạnh vươn ra một tay tay, cầm lấy binh phù!
“Tiên sinh, ta xin ngài đấy, ngài mau chạy đi.”
Hàn Phong sắp khóc luôn rồi: 'Không đi nữa thì thực sự không kịp mất!"
“Hàn đại ca, huynh không tin tưởng ta đến vậy sao.” “Kim Phi thản nhiên nói: “Yên tâm đi, ta đã có sắp xếp!” Nghe thấy Kim Phi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381797/chuong-2697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.