“Viết Đại học Hoa Hạ - Học viện sư phạm Kim Xuyên!”
Kim Phi lấy tờ giấy đã sớm chuẩn bị ra, đưa cho Phương Linh Quân.
“Đại học Hoa Hạ? Học viện sư phạm Kim Xuyên?” Phương Linh Quân nhìn chằm chằm vào mấy chữ trên tờ giấy, chìm vào suy nghĩ.
Ở Đại Khang, từ trước đến nay Hoa Hạ cũng là cách gọi của dân tộc Trung Nguyên.
Dù triều đại biến đổi thế nào, mọi người đều chưa từng phủ nhận bản thân là con cháu của Hoa Hạ.
Từ trong bốn chữ Đại học Hoa Hạ, Phương Linh Quân cảm nhận được sự tự tin mạnh mẽ của Kim Phi, cũng hiểu quyết tâm thống nhất Hoa Hạ của Kim Phi.
Mấy từ học viện sư phạm Kim Xuyên này, nói rõ mục tiêu tuyệt đối không chỉ là một học đường của Kim Phi.
Sau này nói không chừng sẽ có học việc sư phạm Miên Châu, học viện sư phạm Tây Châu, các loại học viện khác.
Kim Xuyên và bốn chữ học viện, cũng không cần nghĩ nhiều, nhưng thật sự thu hút Phương Linh Quân lại là hai chữ sư phạm.
Càng là người tri thức, càng thích nghiền ngẫm từng chữ một.
“Kim tiên sinh, chữ sư trong hai chữ sư phạm chắc ý là sư phụ, giáo viên phải không? Còn phạm là ý gì?” Phương Linh Quân hỏi.
Kim Phi nghe xong, vội cúi đầu uống hớp trà.
Thật ra y đặt tên này, hoàn toàn là vì suy nghĩ quán tính.
Đời trước trường học bồi dưỡng giáo viên, không phải đều tên là học viện sư phạm à?
Y thật sự chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381132/chuong-2032.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.